Cơ thể hai người rơi xuống chiếc giường lớn mềm mại.
Trong mắt Diệp Kiều có lửa: “Sao anh không lấy ra sớm hơn?”
Trên mặt Lục Thừa lộ ra vẻ thẹn thùng, ngón tay giật giật, giọng nói trở nên trầm thấp. “Anh cũng vừa mới biết đến thứ này.”
Nếu không phải vừa rồi Phó Văn Đình dùng nó, thật sự anh cũng hoàn toàn không biết đến loại đồ vật này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT