Tối nay Diệp Kiều ôm con gái ngủ trong phòng của mình.
Tuy rằng cô và Lục Thừa đã dọn đến thành phố ở, nhưng Trương Thúy Thúy vẫn mang chăn bông ra khỏi nhà để phơi nắng bất cứ khi nào có nắng. Nên bây giờ Diệp Kiều nằm trong chăn vẫn có thể ngửi thấy mùi nắng.
Châu Châu cũng vui vẻ chui tới chui lui ở trong chăn.
"Chăn ấm quá mẹ ơi!"
Diệp Kiều đưa tay vỗ vỗ cái mông nhỏ của cô bé: "Có ấm đi nữa con cũng không thể chơi đùa trong đó được, mau ra ngoài rửa chân đi, rửa xong là có thể đi ngủ."
"Hi hi, dạ được ạ."
Hai má Châu Châu Châu đỏ hồng, chui ra khỏi chăn ngồi xuống bên cạnh Diệp Kiều, dáng vẻ nhỏ nhắn cực kỳ đáng yêu.
Sau khi Diệp Kiều rửa chân cho cô bé xong, để cho bé đi vào nằm xuống, cô liền mang nước đi đổ.
Ôm đứa con gái nhỏ trong tay, cảm nhận được hơi ấm truyền đến từ cơ thể của cô bé, Diệp Kiều âm thầm thở dài. Con gái rất ấm áp, ôm vào lòng rất thoải mái nhưng chân của bé vẫn còn rất lạnh.
Nếu bây giờ có Lục Thừa ở đây, cô bé có thể cuộn tròn lại trong lòng anh, anh sẽ giữ đôi chân lạnh cóng của cô bé lại và sưởi ấm chúng bằng chính nhiệt độ cơ thể của mình.
K
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.