“Châu Châu, mẹ nhớ con quá!”
Diệp Kiều vừa vào đến sân đã nhìn thấy con gái đang chơi bập bênh ở bên trong, lập tức đặt đồ đạc trên người xuống, chạy về phía cô bé.
“Mẹ ơi! Con cũng nhớ mẹ lắm!” Khi Lục Minh Châu nhìn thấy mẹ của mình, mắt cô bé sáng lên, ngay lập tức cô bé nhảy ra khỏi cái bập bênh.
Hai mẹ con ôm hôn nhau âu yếm thật lâu trong sân, tiếng cười truyền ra khắp nhà họ Lục.
Trương Thúy Thúy trên lưng mang rổ rau từ trong vườn rau đi ra, mỉm cười nhìn Diệp Kiều.
“Sau khi thi xong, trạng thái trông khác hẳn với lúc trước nhỉ.”
Diệp Kiều bế con gái lên: “Còn không phải sao! Mẹ, con cảm thấy mình đã hoàn thành việc quan trọng nhất trong đời mình rồi!”
Lục Thừa mang theo những chiếc túi lớn và nhỏ đi qua phía sau cô, khi anh ta nghe thấy điều này, anh đã dùng chiếc túi đó đánh vào mông cô.
“Anh làm gì vậy?!” Diệp Kiều trừng mắt nhìn anh.
Lục Thừa cười: “Anh còn tưởng rằng kết hôn cùng anh mới là chuyện quan trọng nhất trong cuộc đời của em cơ mà!”
“Hai cái đều quan trọng như nhau cả! Đã là phụ nữ thì sự nghiệp và hôn nhân đều phải dùng hai tay nắm chặt lấy. Em nhất định phải cố gắng để đạt được nó.”
Diệp Kiều tự tin ậm ừ nói.
Lục Thừa bị cô làm cho buồn cười, lắc đầu nhìn về phía mẹ mình Trương Thúy Thúy: “Mẹ ơi, trong túi này có đặc sản mà con và Kiều Kiều mang từ tỉnh thành về, có vịt muối tương, có thể chiên cho bữa trưa.”
Nói xong, anh cầm lấy tất cả những thứ khác hành lý trở về phòng để sắp xếp lại đồ đạc.
Trương Thúy Thúy đặt cái rổ bên giếng, đi tới mở túi ra: “Hai đứa thật không biết tiết kiệm, nhà có vịt, mua thêm vịt muối để làm gì?”
Lấy vịt đóng gói chân không ra, Trương Thúy Thúy tròn mắt: “Con vịt này không nhẹ! Chắc nặng bảy tám cân nhỉ? Giá bao nhiêu?”
Diệp Kiều chỉ ôm cô con gái mũm mĩm của mình được một lúc thì hai tay đã bắt đầu đau nhức cho nên dứt
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.