“Thì ra là con rể Lục Thừa đây sao, đây là lần đầu tiên mẹ con mình được gặp nhau đó.”
Sau khi biết được tên của Lục Thừa, gương mặt Lâm Uyển cười tươi còn hơn cả hoa hướng dương, bà ta cũng không thèm quan tâm đống giấy, thùng các tông lúc trước mình vừa nhặt được, buông nhẹ chúng ra, nhanh chóng đi về phía Lục Thừa.
Lục Thừa đưa mắt nhìn vợ của mình, sau khi thấy được ánh mắt bất lực của Diệp Kiều, anh đã xác định được thái độ mình cần ứng đối lúc này.
Anh duy trì thái độ lịch sự cơ bản nhất, bởi vì anh biết vợ của mình cũng không thân thiết gì với người nhà.
Đúng vậy, khi Kiều Kiều đến thôn Hạ Hà đã mang theo túi lớn, túi nhỏ, bộ dạng không giống như là về thôn quê chơi mà giống như là đã mang theo toàn bộ hành lý, của cải dời về vậy.
Hơn nữa, từ khi cô về nông thôn đến nay, người nhà chưa từng gửi cho cô thứ gì, nhà họ Diệp ở thành phố Bắc Hà cũng không xa, sao có thể nói là không thuận tiện cho được.
Nhà của Tôn Oánh Oánh còn ở xa hơn nữa nhưng người trong nhà cũng đã gửi cho tiền và vé, chỉ có Diệp Kiều là không có nhận được một cái gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play