Trên đường đi về nhà, Diệp Kiều không ngừng vui vẻ cười trộm, thỉnh thoảng liếc nhìn Lục thừa đang lái xe.
Lục Thừa bất đắc dĩ nghiêng đầu nói: “Em cảm thấy buồn cười lắm sao?”
“Ha ha, em chưa từng thấy ai ốm nghén bao giờ á.” Diệp Kiều bĩu môi, đôi mắt lóng lánh, ai cũng có thể nhìn thấy niềm vui sướng trong ánh mắt của cô ấy. “Bác sĩ nói có lẽ anh phải ốm nghén trong vòng một tháng.”
“Ừm, không sao cả.” Lục Thừa khẽ gật đầu, ánh mắt nhìn cô dịu dàng nói. “Có thể chịu một phần nỗi đau thai nghén cho em là tốt rồi. Anh ốm nghén cũng không nghiêm trọng, chỉ cần không có mùi tanh của cá là được.”
“Vâng ạ.” Diệp Kiều lấy máy thu thanh của cô ra, để cuộn băng cô đã mua ở thành phố Hồng Kông vào bên trong.
Trong xe vang lên tiếng nhạc du dương, rộn ràng, người cô lắc lư theo giai điệu của âm nhạc.
“Vui vẻ như vậy sao?” Lục Thừa cười nhìn cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT