Diệp Kiều đi theo Hạ Gia Ni đến một quán cà phê, gọi một ly Cappuccino. Cô không thích uống đồ quá đắng, cho dù uống cà phê, cô cũng phải thêm sữa và đường nâu. Cô nhấp một ngụm cà phê trong tay, nhìn Hạ Gia Ni mặt không đổi sắc bưng ly cà phê American đá lên uống, trong lòng Diệp Kiều vô cùng bội phục.
"Kiều Kiều, cô đến từ đại lục sao? Bây giờ cô sống ở đâu? Tôi có thể đến tìm cô chơi được không? Haiz, ở nhà tôi rất nhàm chán.” Hạ Gia Ni chống cằm, thở dài buồn bã.
"Cô không biết đâu, tôi ở nhà chán chết đi được. Những người ở đó suốt ngày tranh giành đấu đá trước mặt bố tôi, tôi nhìn đến đau cả mắt. So với việc tranh giành sự yêu thích trước mặt bố, tôi lại thích ở trong bếp, nghiên cứu ẩm thực hơn. Nhưng không hiểu sao, mẹ tôi lại không muốn tôi đến gần phòng bếp, mẹ tôi nói chỉ cần dùng thức ăn ngon để lấy lòng chồng là được, đừng đem mặt mình dính đầy dầu khói.”
Nghe thấy sự phiền muộn trong lời nói của cô ấy, Diệp Kiều mỉm cười, kiên nhẫn làm một cái thùng rác cho cô ấy xả. Sau khi nghe Hạ Gia Ni nói hết nỗi cay đắng của mình, cô mới trả lời câu hỏi lúc đầu của cô ấy.
“Bây giờ tôi ở nhà của chị Cúc, cách nơi này không xa. Nếu cô không vội trở về nhà, lát nữa chúng ta có thể cùng nhau đến cửa hàng của Cúc tỷ.”
“Thật sao? "Hạ Gia Ni vui vẻ ngồi thẳng dậy”. Tôi có thể dùng bếp của chị Cúc không? Tay tôi thật sự rất ngứa ngáy. "
"Có thể. Tuy nhiên cô phải tự chuẩn vị nguyên liệu.” Diệp Kiều cười gật đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT