Ngày hôm sau, Tống Nam Thời tỉnh lại, chậm rì rì mà ngồi dậy, nhìn đống củi cháy hết chỉ còn lại tro tàn mà phát ngốc.
Vân Chỉ Phong dùng một cái lá cây to đựng một đống quả dại xanh xanh hồng hồng lẫn lộn trở lại, bước chân không khỏi chững lại một chút.
Tống Nam Thời hữu khí vô lực chào hỏi: “Sớm.”
Nhìn nhìn sắc trời, biểu tình lại uể oải nói: “Không phải nói qua rằng nửa đêm về sáng ta gác đêm sao? Như thế nào không đánh thức ta?”
Vân Chỉ Phong không đáp, dường như không có việc gì mà đem quả dại đặt ở trước mặt Tống Nam Thời, hỏi: “Ngủ không an ổn sao?”
Tống Nam Thời uể oải nói: “Mơ ác mộng.”
Vân Chỉ Phong sững người, bất động thanh sắc nói: “Nga? Mơ thấy cái gì? Có thể đem ngươi dọa thành như vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play