Lời này hơi đột ngột, Bùi Ngọc Kiều nhìn qua Thường Bội, nàng ta ngồi bên cạnh Tư Đồ Uyển, người gầy gò, xương cốt trên mặt nổi lên, nhìn gần mới thấy gầy giật mình, nàng nghĩ Thường Bội không còn sống lâu, không biết trả lời thế nào.

Thường Bội nhẹ giọng cười rộ lên: "Nguyên quán ta ở Doãn Châu, ở chổ chúng ta, phần lớn trẻ con sinh ra sẽ nhận nghĩa mẫu, có điều hoàng gia ít người làm như vậy, vừa rồi không biết làm sao lại sinh ra cái ý nghĩ này, muốn Uyển nhi nhận muội làm nghĩa mẫu."

Đại khái là lo lắng cho nữ nhi của mình, sợ nàng ta chết thì sẽ không ai chăm sóc, Bùi Ngọc Kiều vỗ vỗ bàn tay nhỏ bé của Tư Đồ Uyển, "Mặc kệ có làm nghĩa mẫu hay không, Uyển nhi nên thường xuyên đến nhà muội chơi. Thật ra muội rất muốn sinh nữ nhi, dễ thương như Uyển nhi vậy."

Nàng đã làm mẫu thân rồi nên cử chỉ càng dịu dàng, nhìn Tư Đồ Uyển cũng có vẻ mặt thương tiếc, Thường Bội nói: "Uyển nhi, con nghe chưa? Thất thẩm thẩm rất thích con."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play