Hắn tự quệt nước mắt trên mặt mình, hơi ngẩn ra.
Vừa nãy nghe câu nói của mẹ nàng, lồng ngực hắn như bị một
cơn sóng dữ đánh vào, nhói lên, tắc nghẹn.
Một hình ảnh khác chồng chéo lên hình ảnh của Liễu Ngọc Như,
người phụ nữ trang phục cao quý, gương mặt hiền thục phúc hậu mỉm cười với hắn.
“Con thích nhất là chè đậu đỏ còn gì! Nhớ về sớm, ta nấu cho
con ăn!”
Thanh âm tựa như trồi dậy từ biển sâu, vang vang vọng vọng
trong đầu hắn.
Hắn phải hít sâu một hơi mới đánh tan được cảm giác nghẹn ứ
nơi cổ họng, nước mắt cũng theo đó ngưng chảy.
Dương Tiểu Linh cẩn thận dùng tay áo lau sạch nước mắt giúp
Thượng Quan Lạc: “Công tử bị đau mắt sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT