*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trong lúc Yoonshin đang mất cả hồn vía thì Sehun đã cúi người tiến sát về phía cậu. Yoonshin bối rối không biết nên nhắm mắt hay đẩy anh ra xa, nhưng rồi hai mí mắt cậu đã không tự chủ khép lại.
Ngay sau đó, một cảm giác ẩm ướt từ môi Sehun thoáng chạm vào môi Yoonshin.
Cạch! một tiếng mở cửa từ phía sau.
"Luật sư Kang! Hay là chúng ta cứ để những thanh niên trẻ trung tiếp tục cuộc chơi còn để mấy đối tác rời đi trước-—Ôi thôi chết, tôi có làm phiền hai cậu không?"
Mihee vừa lao ra sân thượng và cảnh đập vào mắt cô là hai người đàn ông gần như ôm nhau rồi khựng lại. Sau khi nhìn lại để kiểm tra, Sehun cuối cùng cũng buông Yoonshin vừa bị giam cầm trong vòng tay anh ra. Cả hai bỗng đứng tách xa nhau và Yoonshin ôm lấy đôi má đỏ bừng của mình.
Mihee chắc hẳn đã cảm thấy không khí ở sân thượng rất khêu gợi nên cô miễn cưỡng đến gần hơn. Sehun thấy vậy liền thẳng thắn nói: "Đừng có mà hiểu sai. Không có chuyện gì xảy ra hết."
"Tôi có nói gì đâu. Chỉ là điều này là một cảnh khá mới đối với tôi thôi. Tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ được nhìn thấy một ai đó trong vòng tay của cậu đấy. Luật sư Do, nếu cậu thấy khó chịu, hãy báo cảnh sát nhé. Tôi sẽ là nhân chứng của cậu."
Yoonshin liếc nhìn cả hai người rồi xua tay. "Không, tôi thích nó."
Ngay lập tức cả hai vị luật sư nhìn Yoonshin một cách khó hiểu. Sehun cau mày như thể đang hỏi Yoonshin vừa nói cái quái gì vậy, Mihee thì lại cực kỳ thích thú với cảnh này. Yoonshin bổ sung, "Ý tôi là tôi không cảm thấy khó chịu. Tôi đã quen với việc đó rồi ạ."
"Ý tôi là, thỉnh thoảng anh ấy có làm như vậy? Và lần này tôi cũng vẫn bị ngạc nhiên bởi hành động đó thôi ạ."
"Năm tư. Cậu có thể im lặng nếu không muốn nói những thứ nhảm nhí đó." Sehun không thể chịu đựng được nữa nên đã nắm lấy vai Yoonshin và đẩy cậu ra, sau đó anh đối mặt với Mihee. Sehun vừa mới gọi tên của cậu cơ mà, vậy mà lúc này anh lại làm như chẳng có chuyện gì xảy ra. Điều này khiến Yoonshin chỉ muốn túm lấy bóng lưng người kia rồi vò tung mái tóc được chải chuốt kỹ càng của anh lên.
Sehun mặc kệ những suy nghĩ của Yoonshin và coi như cậu đang vô hình, anh quay sang phía Mihee rồi hỏi cô: "Đi nào. Còn xe thì sao?"
"Thư ký Tak gọi lái xe rồi. Chúng ta có thể lấy xe của cậu. Nghe này, tôi nghĩ rằng tôi đã đến không đúng thời điểm cho lắm... Để lại cậu ấy như vậy có ổn không? Tôi bắt đầu cảm thấy có lỗi rồi đấy."
"Tôi đã nói rằng cô đang hiểu sai rồi mà."
"Không được rồi. Cứ thế bỏ đi như vậy là thất lễ với luật sư Do đó. Hai người tự giải quyết đi nhá, tôi đi trước đây. Cuối tuần vui vẻ nhé, hẹn gặp lại các cậu vào thứ hai, những người lính của chúng ta."
Cô cười ngượng nghịu, trông có vẻ rất xin lỗi rồi vẫy tay và chạy mất sau cánh cửa. Sehun nhìn cô rời đi sau đó lắc đầu và cũng định rời đi. Yoonshin cảm thấy hơi khó chịu khi cái người kia vừa mới đẩy cậu vào mớ hỗn loạn mà chẳng thèm quay lại nhìn cậu lấy một cái.
Ngay trước khi Sehun biến mất khỏi tầm mắt, Yoonshin đã kịp định thần lại và vội vàng đuổi theo anh. Cậu vội vã nắm lấy cổ tay của Sehun khi người kia đang đi về phía bãi đậu xe. Thường thì Yoonshin sẽ là người buông tay ngay khi họ chạm vào nhau, nhưng lần này thì không. Cậu cố ý nắm lấy Sehun. "Đợi một chút, luật sư Kang. Tôi có chuyện muốn nói với anh."
Sehun liếc xuống cổ tay bị người kia túm lấy và cau mày. "Cậu đang coi thường lời nói của cấp trên đấy à?"
"Môi chúng ta có chạm vào nhau không?" Yoonshin hỏi.
Sehun vặn lại, "Không có."
"Nhưng tôi chắc chắn rằng đã cảm nhận được.."
"Tôi nói không."
"Anh đang cố đánh lừa tôi vì lúc đó tôi đã nhắm mắt có đúng không? Anh thật là độc ác đấy ạ."
"Tôi độc ác? Đó có phải là những gì cậu cần nói với tôi không?"
"Anh thấy chưa? Chúng đã chạm vào nhau rồi mà," Yoonshin sắp phát hỏa rồi, nhưng cậu nhận ra chuyện quan trọng cậu cần nói không phải là điều ấy. Cậu cố gắng trấn tĩnh rồi tiếp tục: "Đây chỉ là... tôi nói với anh điều này chỉ là đề phòng thôi. Nếu anh nghĩ rằng điều này không liên quan gì đến mình thì anh cứ việc quên nó đi ạ. Ừm.. tôi đoán có lẽ điều này sẽ chẳng ảnh hưởng gì đến cuộc sống của anh dù có thế nào đi chăng nữa."
"Tôi sẽ là người đánh giá điều đó."
"Tôi sẽ có một buổi blind date vào Chủ nhật tới."
Ngay khoảng khắc nghe thấy điều đó, lông mày của Sehun giật giật, không thể che giấu sự bối rối của anh.
(Anh Kang Sehun- anh đúng là cái đồ nhát gan!!)
27.3.2023
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT