Nói về công lực lải nhải, nếu thầy Uông đứng thứ hai thì không ai dám đứng thứ nhất. Vì để cho mình có thời gian lải nhải dư dả, thầy Uông còn rất “săn sóc” mà chọn tiết tự học cuối cùng.

Nhiễm An bước ra khỏi văn phòng, có cảm giác như linh hồn của mình sắp thăng hoa đến nơi, đừng nói là linh hồn, cả người cũng sắp thăng thiên luôn rồi. Thầy Uông này thật là đáng sợ, một tiết tự học 45 phút, thế mà ông có thể nói tận 44 phút không hề trùng câu nào!

Hai mắt Nhiễm An đờ đẫn còn bước chân thì loạng choạng, cô quay trở lại phòng học trong tiếng ngân nga của chuông tan học. Nhìn thấy Từ Sơ Dã cũng làm việc riêng giống cô mà giờ phút này lại bình yên vô sự nằm dài lên bàn ngủ, cô giận tới nỗi tóc sắp dựng đứng, bèn hùng hổ đi qua kéo áo khoác cậu trùm trên đầu xuống: “Tôi thấy cậu chẳng có chút nghĩa khí nào!”

Ánh sáng bỗng chiếu vào mắt khiến nam sinh nhíu mày rồi hơi bực bội mở mắt ra, nhìn thấy người tới thì sự bực bội trong mắt dần biến mất, còn nhuộm chút nét cười vui sướng khi thấy người gặp họa. Cậu ngồi dậy, nhìn nữ sinh nổi trận lôi đình với vẻ mặt buồn cười: “Tự cậu lớn tiếng rồi trách tôi à?”

… Đúng là tự cô lớn tiếng thật.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play