Đại diện cho Phùng Chu phái đi 9 người giờ còn 2 người.
Hiện tại, chỉ còn 4 người tiếp tục thi đấu, là Anh Kiệt, Lưu Phong, Du Ân, và Vô Miên.
Khi nghe xong danh thí sinh tiếp tục thi đấu, Lưu Phong khá hoang mang. Không phải trong nguyên tác Minh Sầm mới bị loại ở vòng bán kết sao? Sao bây giờ lại không thấy bóng dáng đâu?
Cô hỏi Anh Kiệt:
- Đại sư huynh, tên đại đệ tử Vũ Minh Sầm của Giai Tuệ phái bị loại rồi sao a?
Anh Kiệt nhún vai, nhìn Lưu Phong rồi đáp:
- Cũng không hẳn a. Thực lực của tên đó thì thừa sức vượt tứ kết. Nhưng không hiểu sao Giai Tuệ tông chủ lại rút lại đơn thi đấu nga.
Thấy Lưu Phong đang trầm tư suy nghĩ, Anh Kiệt sư huynh ôm bụng cười, rồi vỗ mạnh lên vai Lưu Phong đùa:
- Không ngờ sư muội nhà ta lại để ý tới tên xú tiểu tử đó a~
Lưu Phong nghe xong, mặt đen xì lại, đánh mạnh Anh Kiệt mấy cái ở lưng, rồi khoanh tay làm kiêu:
- Còn lâu a! Hắn ta làm gì có cửa với muội! Có cho muội cũng chẳng thèm!
Anh Kiệt cười nhăn nhó, xoa xoa lưng, tỏ vẻ rất đau đớn, mếu máo:
- Ta chỉ trêu chút thôi mà, sao muội lại nhẫn tâm đánh sư huynh yêu dấu của muội đến mức này a—
Cô quay mặt đi, tỏ vẻ hờn dỗi:
- Hứ!
Lúc được nêu danh, 4 người lần lượt bước lên bốc thăm ngẫu nhiên tìm đối thủ.
Lưu Phong giật giật khóe môi, đen mặt nhìn tờ giấy được gấp vô cùng tỉ mỉ trong lòng bàn tay mình. Cô cũng không biết như thế nào nữa. 1 bên là con gái cưng của Minh Thành tông chủ, 1 bên là đại đệ tử của phái Vu Quỳnh. Chọn đằng nào thì đường đằng đấy cũng nồng nặc mùi nguy hiểm hết a!
Mở tờ giấy đó ra, nhìn lướt qua, Lưu Phong sẽ thi đấu với Miên Vô Hiên ở trận đầu tiên.
…
Thôi thế cũng được nga! Vô Hiên thì còn đỡ, cô còn biết điểm yếu của hắn ta, chứ Du Ân thì cô chịu a. Không cẩn thận còn bị cả phái Minh Thành ghim nữa!
Sau đó, cả 2 tiến lên võ đài, cùng chắp tay thi lễ, rồi lần lượt triệu kiếm tới.
- Nữ tử đều yếu đuối như nhau, nhìn cách đánh ẻo lả của đám nữ tử các ngươi mà phát ghét a! Cho ngươi đánh trước.
Cái này là thấy nữ tử nên coi thường à…?
Lưu Phong cười trừ, chắp tay hành lễ 1 lần nữa:
- … vậy cung kính không bằng tuân lệnh a!
Cô cầm chắc thanh Nhã Tịnh trong tay, lao lên đánh thẳng về phía Vô Miên. Hắn ta né dễ dàng, rồi khởi động luôn tuyệt chiêu của hắn ta trên võ đài.
Lưu Phong thấy phía dưới chân mình bắt đầu gợn gió, biết là đối thủ tung chiêu quyết định, muốn thắng nhanh ván đấu này, nên nhanh chóng ngự kiếm bay lên.
Chưa đầy nửa nén hương sau, lại hiện ra “lốc xoáy” tại giữa khu vực trung tâm võ đài. Cô vẫn trên thân kiếm, đăm đăm mắt xuống nhìn “lốc xoáy” đấy.
“Vụt”, có bóng người lao ra khỏi đó, tung chiêu đột ngột về phía Lưu Phong. Cô kịp phản ứng, tụ linh lực về phía cánh tay chắn gần hết đòn.
Nhưng đấy chưa phải là hết. Gió ở võ đài ngày càng lớn, như muốn nuốt chửng cô và Nhã Tịnh kiếm vào “lốc xoáy” đấy. Thanh Nhã Tịnh dưới chân cô có chút chao đảo, nhưng vẫn có thể đứng vững tại không trung được a!
Lưu Phong sau khi né tránh được hết đòn công kích kia thì lập tức ngự kiếm đến khu vực đầu “lốc xoáy” hướng lên trời, lao thẳng vào trong đám “lốc xoáy” đấy.
Những người đang theo dõi tỉ thí mở to mắt kinh ngạc. Đại nữ đệ tử phái Phùng Chu này đầu óc có vấn đề rồi sao? Sao cô ta lại dám đâm đầu vào đám “lốc xoáy” đó? Cô nhóc này vẫn chưa rút được kinh nghiệm gì sau khi theo dõi mấy trận tỉ thí trước của đại đệ tử phái Vu Quỳnh kia sao?
Những tưởng là sẽ có kết cục giống Niệm Chân sư huynh, bị hất tung xuống dưới võ đài. Nhưng hiện tại cô vẫn an toàn ở trong khu vực trung tâm võ đài đó.
Điểm yếu của tuyệt chiêu này, chính là đầu hướng lên trời a!
Do có 4 đầu gió xoay quanh khu vực hình tròn, chắc chắn sẽ có trục tâm cân bằng. Cho nên có nhiều người nhảy xuống khu vực đầu xoay dưới đất kia, thì bị hất ra khỏi võ đài. Chỉ cần đứng vào trong khu vực trung tâm đấy, thì sẽ an toàn.
Vô Hiên lâng lâng ngự gió trên không trung, chứng kiến cảnh tượng tuyệt chiêu “độc nhất vô nhị” đó của mình bị người khác phá giải, nên vỗ tay tán thưởng:
- Không ngờ ngươi lại có thể phát hiện ra a! Nhưng ngươi ở đó, liệu có an toàn đến khi trận đấu kết thúc?
Sau đó, hắn ta vung kiếm, tung liên tiếp chiêu vào trong trục gió trung tâm đấy. Lưu Phong liên tục chặn đòn, rồi lại đánh trả 1 vài chiêu. Vô Hiên lập tức di chuyển nhanh, nhảy vào trong “lốc xoáy” đó, lao thẳng về phía cô mà đánh.
Nếu đánh trực diện, căn bản cô không phải đối thủ của tên đó a!
Hiện tại, rào cản lớn nhất của Lưu Phong trong trận này chính là tu vi. Hắn ta đã là Nguyên Anh sơ kỳ, cô thì đến Kim Đan hậu kỳ, cho nên nếu có phép màu thì may ra trận này mới có hi vọng nga
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT