Lưu Phong nhìn Xuyên Giang 1 cách khó hiểu, sau đó cô phải tự gỡ rối cho bản thân:

- Sư tôn à, làm gì có chuyện đệ tử lại có cảm tình với kẻ tí nữa đi lấy mạng của mình đâu! Với lại đồ nhi không có cảm tình với người ta, cho nên sư tôn đừng kết luận sớm thế mà!

- …

- Ta biết là ngài lo cho ta, nhưng đồ nhi thề trên danh dự là không có hú hí nửa đêm với tên điên đó đâu!

Lưu Phong cố ý dùng hẳn từ “điên”, để mong sư tôn mau mau dẹp cái couple do chính nàng nghĩ ra! Chứ cứ men theo tình trạng thế kia, chắc chắn sau Giao Kiệt đại hội này cô sẽ bị sư tôn đá ra ngoài mất!

Xuyên Giang chính thức á khẩu. Nàng ta tự trách bản thân mình đã suy nghĩ quá nhiều, nhưng điều đó lại không làm thay đổi chính kiến của vị nữ chính này đâu a!

- Nhưng nửa đêm nửa hôm nữ tử chân yếu tay mềm như ngươi ra ngoài làm gì?

Nghe xong câu đó, Lưu Phong chỉ muốn phun 1 ngụm máu ra ngoài. Nữ nhân “chân yếu tay mềm” mà người nói chuẩn bị đột phá lên Nguyên Anh rồi đấy, haha…

- Thực ra mới đầu đệ tử định đi ra ngoài, nhưng sau khi nghĩ lại thì… chắc là để sáng hôm sau đi cũng được a!

Xuyên Giang nghe thấy thế, khuôn mặt nàng ta có chút dãn ra, sát khí cũng dần tiêu biến. Nàng chỉ nói 2 từ:

- Sáng suốt!

Sau đó nàng lên giường trước, đắp chăn kín mít, rồi nói vọng lại với Lưu Phong:

- Lên giường nhớ tắt nến!

Lưu Phong cười, đáp lại:

- Đệ tử tuân lệnh!

Cô tắt nến, rồi leo lên giường đi ngủ. Nhưng Lưu Phong lại không tài nào ngủ được. Đã 3 ngày trôi qua rồi, ngoài biết rõ lịch trình đổi ca của đám lính gác, còn lại chẳng thám thính được thêm cái gì cả. Lẽ nào lần này phải về trắng tay?

Lưu Phong trong thâm tâm thở dài, sau đó cô gọi hệ thống đến hỏi:

- Ê hệ thống! Nhiệm vụ lần này ngươi giao có giới hạn thời gian không?

- “Có thưa thí chủ!”

- Thời hạn là bao nhiêu?

- “Sau khi Giao Kiệt đại hội kết thúc!”

- Nè hệ thống, ngươi nói xem nếu không hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ như thế nào a~

- “Lần 1 sẽ bị phạt tra tấn thần hồn. Tái phạm liên tiếp 3 lần, sẽ bị trục xuất về thế giới thực tại!”

- Thế nhiệm vụ lần này ta bỏ được không?

- “Cốt truyện chính tuyến, không thể bỏ lệnh!”

Ác dữ vậy? Mà ở thế giới thực tại cô vẫn mơ hồ chưa rõ bản thân hiện tại ra sao, nên tò mò hỏi hệ thống:

- Thế “ta” ở thế giới bên kia hiện giờ như thế nào rồi hệ thống?

- “Thí chủ ở thế giới thực tại hiện đang là người thực vật, và hiện trạng đang bị bỏ xó trong góc bệnh viện!”

Không hiểu sao nghe đến đây, đột nhiên trong lòng Lưu Phong có chút cỗ chua xót.

Việc này đương nhiên cô phải thấu hơn ai hết chứ! Bố mẹ của cô luôn dấn thân vào công việc vì cô, nên họ đâu chỉ ngồi mãi chăm sóc cô được. Mà tại nơi đó, ngoài phụ mẫu ra, cô xung quanh không có thêm bất kỳ người thân nào, kể cả bạn bè cũng hiếm hoi. Người đó… chắc giờ cũng chẳng bận tâm đến cô đâu!

Nhưng đặc biệt là, bây giờ nghĩ đến hắn ta, cô không còn khổ sở như mới đầu nữa, thậm chí còn… xuýt nữa quên luôn tên người ta! Thật vô lễ chết đi được!

Lưu Phong chỉ biết cười. Nếu bây giờ về thì cô cũng chỉ là 1 người thực vật chẳng ai ngó ngàng tới, thôi thà ở đây sinh tồn còn dễ hơn! Chí ít Lưu Phong hiện tại chỉ cần thoát khỏi tầm ngắm của nam nữ chính là được rồi, sau đó cô sẽ về ở ẩn hoặc phi thăng rồi trốn ở trên trời luôn cũng được đó a!

Mang theo tâm trạng đầy thứ lo nghĩ, Lưu Phong bất chợt vào mộng lúc nào không hay.

Ở phía Xuyên Giang, nàng ta cũng mất ngủ. Tâm trí nàng hiện tại vô cùng không muốn quản chuyện khác, cứ chăm chăm vào câu nói của Lưu Phong hồi trước. Xuyên Giang vẫn chẳng hiểu vì sao nàng ta bị Lưu Phong xoay vòng vòng đến phát điên đầu, nhưng kỳ là chính nàng cũng không nỡ động tay đánh chết đệ tử này của mình. Mà còn ngược lại, khi nghĩ đến việc Lưu Phong trọng thương đầy người, thì trong thâm tâm Xuyên Giang sư phụ cứ gào ầm lên, muốn đi đồ sát hết gia tộc gây thương tích cho cô từ già đến trẻ, không chừa 1 ai!

Sư phụ nhà người ta đó a, ngưỡng mộ chết mất thôi~

Nghĩ về đại hội lần này, Xuyên Giang bất chợt thở dài trong lòng. Nàng không quan tâm đến thứ hạng, cũng chẳng muốn quan tâm về phần thưởng. Thứ nàng ta phải đau đầu suy nghĩ nhiều nhất, là cớ gì Minh Thành tông chủ lại phải tập hợp hết các đệ tử chân truyền của từng môn phái, cũng như lại cùng Giai Tuệ tông chủ bắt tay hợp tác.

Không rõ thế nào, nhưng trong tâm tư nàng lại hiện lên hồi chuông cảnh báo. Dường như nó muốn nói với nàng rằng, việc này chẳng có chút tốt đẹp gì.

Giao Kiệt đại hội, chính thức đi vào vòng trong!

Bình thường Lưu Phong sẽ chẳng thèm quan tâm những ai tham gia, nhưng hôm nay đột nhiên cô lại chú ý tới 1 thiếu nữ trong đám đông.

Thiếu nữ đó mặc chiếc áo lụa tím tay dài thướt tha, chân váy ngắn qua đầu gối, đi đôi giày cao màu trắng tinh khôi. Tóc buộc cao, chiếc kẹp tóc thiết kế tỉ mỉ hình cành hoa đào bằng bạc khiến cho nhìn thôi Lưu Phong cũng biết là ai.

Ma đầu của Minh Thành phái, nữ phản diện thứ 2 trong truyện - Triệu Thanh Di đã online!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play