Chương 226
Thi Nhân ngạc nhiên ngẩng đầu: “Thật ra cũng chỉ là yêu thích thôi.”
Làm sao mà Mạc Đông Lăng lại biết được?
“Mẹ, con đã nói với chú rồi, mẹ là giỏi nhất.” Bé Bánh Bao chủ động thừa nhận, mặc dù cô bé không hiểu giữa người lớn với nhau đã xảy ra chuyện gì, nhưng cô bé biết mẹ muốn nói chuyện với chú.
Người lớn nói chuyện làm ăn với nhau thật phức tạp.
Thi Nhân không thể nhịn được cười, cô nhìn bé Bánh Bao nói: “Con hết đau tay rồi à, thế mà còn có tinh thần hóng chuyện.”
“Con đã hết đau.”
Cô dạy bảo xong đứa bé mới nhìn Mạc Đông Lăng nói: “Cảm ơn anh đã giúp tôi bôi thuốc cho con bé, làm phiền anh rồi.”
“Um, chi bằng so một trận đi.” Mạc Đông Lăng ra vẻ bình tĩnh, ai bảo anh ta hại con người ta bị thương, mà anh ta còn được bé Bánh Bao bảo vệ.
Anh ta luôn không thích thiếu nợ người khác.
“Được.” Đáy mắt Thi Nhân hiện lên ý cười, cô nắm tay nhỏ của con gái đi qua, bé Bánh Bao thật sự là ngôi sao may mắn của mình.
Lúc tranh tài, Mạc Tử Tây cũng đến.
Cô ấy ngồi trên chiếc ghế bên cạnh xem trò vui, bên cạnh có ba bánh bao nhỏ, động tác bốn người đều cùng nhịp.
Mạc Tử Tây: “Các em cảm thấy ai sẽ thắng?”
Bé Bánh Bao: “Mẹ em.”
Mạc Tiều Bắc: “Mẹ em.”
Mạc Tiều Nam: “Mẹ em.”
Mạc Tử Tây ăn trái cây nói: “Nhưng anh trai của chị lại không thích thua, nếu như mẹ em thắng, không chừng anh trai của chị sẽ tức giận.”
Trước kia có rất nhiều người từng đánh Golf với anh trai, cho tới bây giờ không ai thắng nổi anh trai của mình.
Những người đó toàn không biết tự lượng sức mình.
Bỗng nhiên cô ấy rất mong đợi biểu hiện một lát nữa của anh trai mình, nhất định anh ta sẽ rất đẹp trai.
Thi Nhân và Mạc Đông Lăng đứng cạnh nhau, cô nhìn Mạc Đông Lăng: “Anh trước đi.”
Mạc Đông Lăng cũng không khách sáo mà trực tiếp bắt đầu, nhưng bóng chưa đến lỗ, vẫn còn cách một khoảng.
Thi Nhân nhìn thoáng qua tư thế đánh bóng của Mạc Đông Lăng rất chuyên nghiệp rất đẹp trai, nhưng thành tích vô cùng bình thường.
Cô ước lượng khoảng cách một chút, cô cũng nhắm không chuẩn khoảng cách mà Mạc Đông Lăng nhắm đến.
Suýt chút vào lỗ, nhưng khoảng cách gần hơn rất nhiều so với Mạc Đông Lăng.
Lập tức Mạc Đông Lăng nhíu mày lại, anh ta cảm thấy người phụ này còn có chút tài năng, bỗng nhiên anh ta bắt đầu nghiêm túc.
Nhưng mấy hiệp qua đi, kết quả đều không khác mấy.
Lần thứ hai Thi Nhân đã đánh vào lỗ, lần sau cô không có bất kỳ sai lầm gì.
Nhưng tình huống bên Mạc Đông Lăng không giống vậy, lần sau còn kém hơn lần trước, sắc mặt của anh ta cũng trở nên càng ngày càng khó coi.
Trợ lý thấy cảnh này đã bị dọa đến hồn vía lên mây.
Đã bao nhiêu năm không ai dám thắng trước mặt ông chủ, người phụ nữ kia muốn chết sao?
Cuối cùng Thi Nhân thắng cũng không thú vị.
Cô nhìn Mạc Đông Lăng nói: “Anh Đông Lăng, hình như trạng thái hôm nay của anh không tốt lắm.”
“Ừm, có chút.”
Sắc mặt Mạc Đông Lăng rất kém, ánh mắt của anh ta vẫn nhìn cô: “Trình độ của cô cũng không tệ.”
Lá gan của cô cũng không nhỏ mà lại dám thắng anh ta, còn thắng triệt để như thế.
Đây chính là một điểm cũng không tha.
“Cảm ơn đã khen ngợi, trình độ của anh Đông Lăng thật sự cũng rất được. Nhưng quả thật hôm nay lại không được tốt, hôm nào chúng ta lại so thêm một lần đi, không thì không công bằng.”
Mạc Đông Lăng bị ngược đãi thảm hại, thật ra trong lòng lại muốn từ chối.
Ai muốn chơi với cô nữa chứ, anh ta lại không có khuynh hướng thích bị ngược!
Mạc Đông Lăng buông cây gậy xuống nhàn nhạt mở miệng: “Cô đến tìm tôi là có chuyện gì? Nếu như liên quan tới chuyện hạng mục, vậy không bàn nữa, tôi sẽ không mở cửa sau.”
“Anh Đông Lăng hiểu lầm rồi, đương nhiên tôi biết chuyện này cần phải cạnh tranh công bằng. Tôi đến là vì chuyện khác.”
Thi Nhân chậm rãi mở miệng: “Anh Đông Lăng có nhận được đấu thầu của Tiêu Vinh không?”
Kẻ địch số một hiện tại của cô là Tiêu Vinh, đương nhiên cô muốn biết rõ hành động của người đàn ông kia.
“Có, mấy ngày trước mới đưa tới. Làm sao, cô muốn nói xấu anh ta à?”
Mạc Đông Lăng cười như không cười nói: “Chuyện của nhà họ Tiêu các người tôi cũng đã nghe nói, nhưng chuyện này không liên quan gì đến tôi. Dù sao tôi là một người làm ăn, tôi chỉ coi trọng ai cho tôi lợi ích lớn nhất thì tôi sẽ chọn người đó.”
“Đây là đương nhiên, nhưng lợi ích lớn nhất, không có nghĩa là ổn thỏa nhất.”
“Cô Nhân có ý gì? Không ngại thì cô cứ nói thẳng, dù sao thời gian rất quý giá.”
Thi Nhân nhìn mặt cỏ đằng xa: “Anh Đông Lăng đầu tư hẳn không phải chỉ xem trước mắt. Nhưng người đàn ông như Tiêu Vinh này có độ tin cậy không cao, hơn nữa anh ta vì muốn đạt được mục đích trả thù Tiêu Khôn Hoằng mà chuyện gì cũng làm ra được. Công việc, sự nghiệp trong mắt anh ta không đáng kể chút nào. Anh Đông Lăng cũng không hy vọng mới hợp tác không bao lâu đã xảy ra rủi ro lớn như thế chứ.”
“Nhưng trên thế giới này, không có gì là không thay đổi cả.”
Thi Nhân gật đầu: “Đúng, nhưng nếu là đăng sau anh Đông Lăng đã chuẩn bị chọn Tiêu Vinh, hẳn anh cũng có điều tra một chút lịch cùng với cách cư xử của anh ta. Nguồn gốc của tiền bạc của anh ta có phải lấy từ nơi không rõ, anh nên tránh để bị lừa gạt.”
Cô tìm đến Mạc Đông Lăng, đương nhiên không phải vì để anh ta lựa chọn Tập đoàn Quang Viễn.
Mà là cô muốn nhắc nhở Mạc Đông Lăng không nên lựa chọn Tiêu Vinh.
Nếu như Tiêu Vinh dựa vào cây cổ thụ lâu năm như nhà họ Mạc, sau đó cô muốn Tiêu Vinh trượt chân sẽ trở nên rất khó khăn. Dù sao lúc trước Mạc Đông Lăng không nhìn lấy Tiêu Vinh thất bại làm ảnh hưởng việc buôn bán của mình.
Cô không thể để Tiêu Vinh tìm được chỗ dựa.
Mạc Đông Lăng cũng không phải người ngu, làm sao anh ta lại nhìn không ra ý định của Thi Nhân.
Anh ta chậm rãi nói: “Cho dù có hợp tác với Tiêu Vinh, tôi cũng sẽ không nhúng tay vào chuyện của nhà họ Tiêu các người.”
“Anh Đông Lăng nghĩ như vậy, nhưng Tiêu Vinh sẽ không nghĩ như vậy. Hẳn là anh Đông Lăng sẽ không hy vọng đến lúc đó bị người ta uy hiếp chứ?”
Thi Nhân không kiêu ngạo không tự ti, cô không nhắc đến Tập đoàn Quang Viễn, nhưng cô vẫn đang bôi đen Tiêu Vinh để Mạc Đông Lăng đề phòng.
Chỉ cần Mạc Đông Lăng đề phòng Tiêu Vinh, vậy thì cô sẽ làm cho Tiêu Vinh lộ ra sơ hở, đến lúc đó cô mới có cơ hội thắng.
Hai người liếc nhau một cái, mỗi người đều tự có suy nghĩ của bản thân mình.
Mạc Đông Lăng gật đầu: “Được, tôi sẽ cần thận điều tra rõ ràng. Nhưng tôi cũng sẽ không vì việc này mà mở cửa sau cho Tập đoàn Quang Viễn, tuyệt đối không thể nào.”
“Tập đoàn Quang Viễn sẽ dùng thực lực để chứng minh mình, tuyệt đối sẽ không đi cửa sau.”
Mạc Đông Lăng nhìn sang, ngược lại cô rất có tự tin.
Anh ta nói tiếp: “Nghe nói ông chủ của Tập đoàn Quang Viễn bị bệnh nặng, hiện tại vẫn chưa từng lộ mặt, một người phụ nữ như cô có thể chống đỡ Tập đoàn Quang Viễn trong bao lâu?”
Tập đoàn Quang Viễn luôn là một đoàn thể tâm huyết, Tiêu Khôn Hoằng là ai, cấp dưới là người như thế nào?
Một người phụ nữ yếu đuối sẽ chỉ bị người khác lừa gạt mà thôi.
Huống chi bây giờ còn có Tiêu Vinh nhìn chằm chằm từ đằng xa.
“Anh Đông Lăng không nên xem thường phụ nữ, hiện tại tôi đã là một người mẹ. Tôi sẽ cố gắng làm tốt nhất, cho dù cuối cùng tôi không làm tốt. Tiêu Khôn Hoằng tỉnh lại cũng sẽ không trách tôi, chỉ cần anh ấy không sao, chúng tôi đợi thời cơ quay trở lại cũng không phải việc khó gì.”
“Cô tin tưởng anh ta như vậy à?”
“Đúng, tôi tin tưởng anh ấy.” Giọng điệu của Thi Nhân rất mạnh mẽ, ở trong mắt cô thì Tiêu Khôn Hoằng chính là người như vậy.
Mạc Đông Lăng nhìn cô một cái thật sâu, sau đó anh ta thu tầm mắt lại: “Tiếp tục, lại nào.”
Anh ta cũng không tin, hôm nay mình không thắng được.
Tốt xấu gì mấy năm này, anh ta đánh golf chưa từng thua. Tại sao hôm nay lại thua, đây thật sự là không khoa học.
Đáy mắt Thi Nhân hiện lên ý cười, Mạc Tử Tây cho rằng phương pháp xử lý mình đưa ra rất ổn.
Cô tiếp tục chơi với Mạc Đông Lăng, nhưng cô vẫn không nhường.
Mạc Đông Lăng bị ngược đến sắc mặt xám xịt.
Lúc mặt trời sắp xuống núi, bỗng nhiên trợ lý chạy thẳng một đường tới nói: “Bà chủ, ông chủ tỉnh rồi.”