“Nếu
chị An là người học võ thì đó bình thường.” Đức Minh trả lời.
“Đấy!”
Hải Uyên kiên định nói: “An là người giỏi giang như thế, còn có ba làm cảnh
sát, mẹ làm thẩm phán, em trai lại đang năm hai đại học Cảnh sát. Em thử nói
xem, làm gì có ai dám uy hiếp, cưỡng ép cậu ấy?”
Trừ
khi Vân An có lý do để ép buộc bản thân phải đến với Thắng.
Nếu
Vân An có chuyện khúc mắc, vậy cô nói cậu đợi cô thêm vài ngày nữa, chẳng phải
muốn ngầm ám chỉ rằng chuyện của cô sắp giải quyết xong rồi sao?
Tâm
trí Đức Minh chợt rung lên, không phải vì vui mừng bởi biết Vân An không yêu Thắng,
mà cậu đang lo sợ, lý do khiến cô phải đánh đổi gần hai năm tuổi xuân của mình
cho một người cô không yêu.
Tâm
trạng của Đức Minh không còn ảo não như trước, nên cậu xin phép trở về nhà.
Hải
Uyên đứng trước cửa, nhìn cánh cửa bên nhà Đức Minh dần khép lại mà lòng quặn
thắt. Cô không thể tiết lộ tiếp cho cậu chuyện của Vân An, phần vì không muốn cậu
rơi vào nguy hiểm nếu giả thuyết của cô và Đăng Khoa đưa ra là thật, phần vì muốn
để duyên cho trời đắp thành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT