Về đến
nhà mới chỉ hơn 6 giờ tối, Hồng Khánh và Hải Uyên đợi hai người kia tắm rửa nghỉ
ngơi một chút cho lại sức.
Đức
Minh tắm trước Đăng Khoa, nên bây giờ cậu mới rảnh rỗi tâm sự “mỏng” với Hồng
Khánh vài câu.
Đức Minh
đứng dựa vào lan can ban công nhà Hải Uyên, gió trời phảng phất bay vào cơ thể
mới tắm xong khiến cậu có chút lạnh mà rùng mình. Cậu nhìn chị họ ngồi sofa vô
tư xem Conan với Chíp và Chum, vô thức mỉm cười vui vẻ. Lại quay sang Hồng
Khánh đang nhìn chị bằng ánh mắt yêu chiều, “Anh làm thế nào mà tán được chị vậy?
Rõ ràng chị ấy rất cứng đầu mà.”
“Đúng
là rất cứng đầu, nhưng Uyên yêu tôi, và tôi cũng vậy, chúng tôi về bên nhau chỉ
là chuyện sớm hay muộn. Ngược lại,” Hồng Khánh ngưng một lúc, ngữ điệu lần này
có ý giễu cợt: “Tôi biết cậu rất quý Uyên, nhưng cậu cũng không cần phải tỏ ra
bất ngờ như vậy chứ? Lẽ nào cậu không ưa tôi đến vậy à?”
“Không.”
Đức Minh trả lời một chữ nhẹ bẫng, sau đó lại nói: “Em từng ghét anh, bây giờ đỡ
hơn, nhưng không hẳn là không còn.”
“Theo
tôi nhớ, tôi chưa từng làm chuyện có lỗi với cậu, một chút cũng không. Vậy nên
tôi vẫn luôn thắc mắc, ngay từ ngày đầu cậu đến công ty làm, ngoài mặt cậu có vẻ
khá căng thẳng và sợ tôi, nhưng hình như trong một giây phút nào đó, tôi thấy cậu
nhìn tôi bằng con mắt rất sắc, giống như muốn cắn chết tôi vậy, đúng không?”
Đức
Minh hơi mở to mắt, nụ cười trên môi cậu cứng đơ như đông đá. Cậu tưởng rằng
mình đã ngụy trang rất tốt, xem ra chẳng thể so được với tài cáng ở mặt này của
chị họ cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT