Buổi sáng một sớm đầu thu, không khí ở Ưng
Châu tuy không được trong lành như ở Thương Kinh, nhưng nhìn chung khá dễ thở.
Đăng
Khoa và Đức Minh đều có xe hơi riêng, đương nhiên cũng có bằng lái. Hai người sợ
Hải Uyên lo chuyện cùng đi chung đến sẽ bị người trong công ty bàn tán, nên đề
nghị để lại một xe cho cô.
Thế
nhưng, Hải Uyên chưa có bằng lái.
Hơn
nữa, con đường đến công ty vừa giản dị vừa nên thơ. Đặc biệt là hàng hoa sưa mộng
mơ, hoa nở thành chùm với sắc trắng tinh khôi như tuyết, lại nhẹ mùi, vô cùng hợp
ý cô. Mà Hải Uyên là một người yêu nghệ thuật, yêu thiên nhiên, nên càng không
thể bỏ lỡ một khoảnh khắc tuyệt đẹp nào của con đường này trong mùa mà cô yêu
thích.
Chung
quy, câu trả lời vẫn như mọi lần, là tản bộ, hít gió trời, thoải mái và tốt cho
sức khỏe.
Dạo
bước trên con đường lác đác bóng người khi trời vừa hừng đông, Hải Uyên không
quên dừng chân ghé qua tiệm cà phê quen thuộc.
“Một
ly bạc xỉu ít sữa đặc, nhiều sữa tươi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT