Mục An bàn luận viển vông một hồi, cuối cùng cũng thoát ra khỏi thế giới của chính mình, quay đầu lại đã thấy nước mắt Giản Đào đang rơi xuống cằm, anh ấy lập tức ngây người.
Anh ấy sững sờ một lúc, cuối cùng mới nhận ra mình đã làm gì.
“Này em, anh ——” Anh ấy vội vàng đi tìm giấy, hai tay đưa tới, hận không thể quỳ xuống, “Anh xin lỗi, anh xin lỗi! Anh nói linh tinh quá!! Anh nhiều lời quá mà!!!AAAAA!”
Giản Đào lau má, sau đó mới nhỏ giọng nói, thanh âm có chút khàn khàn: “Không sao mà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT