Cửa phòng vẫn cứ mở, tiếng thở nhè nhẹ phiêu du nơi mặt đất, lại rơi vào mặt thảm nhung.
Giản Đào phản ứng một lúc mới hiểu ý anh là gì.
Cô không biết giải thích rằng cô không bỏ trốn nhưu thế nào, liếm liếm môi, lúc này mới chậm rãi nói.
“Em…chỉ đi xuống đổ rác, thuận tiện mua chút trái cây.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT