Trong phòng thẩm vấn.
Nguỵ Ngọc Thư rũ mắt nhìn đống tài liệu và chứng cứ trên bàn, trên gương mặt đầy vết sẹo không có biểu cảm gì dư thừa.
Hai phút sau gã mới phản ứng lại một chút, từ từ ngẩng đầu lên: “Tôi giết bọn họ, rồi sao?”
“Tôi không hề hối hận khi giết bọn chúng, loại cặn bã gây nguy hiểm cho xã hội này chết không phải là chuyện cực tốt à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT