Khi cảnh sát của sở cảnh sát phụ trách khu đại học tới đã thấy mấy người mặc đồng phục cảnh sát đứng đó rồi, nói thật là hơi bất ngờ đấy.

Nhưng sau khi hiểu biết đầu đuôi câu chuyện bọn họ đưa Tưởng Thiên Du, mẹ Tôn Thiên Dương hai người đương sự về đồn.

Trong một văn phòng hai người ngồi ở hai phía, chú cảnh sát già ngồi sau bàn làm việc tận tình khuyên bảo.

Xuyên qua tầng sương khói hơi mỏng trong không khí mặt mày Tưởng Thiên Du đầy vẻ lãnh đạm, mà mẹ Tôn Thiên Dương vẫn luôn ngượng nghịu co rúm lại ở nơi đó không chịu mở miệng trước.

“Tôi nói này bà chị.” Cảnh sát nói suốt nửa ngày trời cũng cảm thấy mồm miệng khô khốc, ông cầm cốc uống hai ngụm trà lớn rồi tiếp tục nói: “Chúng ta đều lớn tới từng tuổi này rồi mà sao còn xốc nổi như vậy chứ? Tôi thấy con bé cũng không muốn ăn vạ đòi bồi thường mà… Chị xin lỗi trước rồi con bé sẽ thông cảm cho chị thôi, sau đó chúng tôi làm theo trình tự rồi hai người chỉ việc ký tên là đã được về rồi còn gì.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play