“Thật ra, người điên này chết rồi, đối với người nhà ông ta và dân chúng trong thị trấn lại là chuyện tốt, là sự giải thoát.” Lâm Đào ngồi trên xe nói, “Chúng ta tìm ra được hung thủ, làm vậy có phải chính nghĩa hay không?”

“Lúc đầu tôi cũng phân vân vì suy nghĩ giống cậu vậy.” Tôi nói, “Bây giờ tôi có thể cho các cậu biết nhũng câu mà thầy đã hỏi tôi rồi. Công việc của chúng ta là gì? Nạn nhân có phải phân sang hèn? Sinh mạng con người có cần định giá hay không?”

“Công việc của chúng ta là tìm ra sự thật, vì công bằng và chính nghĩa. Nạn nhân không phân sang hèn, sinh mạng không có giàu nghèo.” Đại Bảo trả lời từng câu một, “Không thể vì nạn nhân là một gánh nặng mà tước bỏ quyền được sống của ông ta. Ông ta đúng là một mối lo cho người dân, nhưng ông ta cũng có quyền được sống.”

“Rất tốt.” Tôi nói, “Bây giờ cậu cảm thấy những gì chúng ta đã làm có phải là chính nghĩa hay không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play