Edit: Nananiwe
Keith nghi hoặc: "Đổi một cách khác?"
"Ví dụ như... Công bố chuyện tinh thần lực của dẫn đường đủ mạnh là có thể đánh dấu được lính gác." Nord nói.
Keith: "Em vốn không định công bố chuyện này sao?"
Nord chậm rãi gật đầu: "Vốn định để cho dẫn đường tự phát hiện ra, nếu cố ý công bố thì lại giống như dẫn đường đang ra oai với lính gác, cảm giác không quá hữu nghị. Nhưng mà nếu anh đã muốn công bố chuyện của chúng ta thì chi bằng dùng cách này công bố, chúng ta vừa khéo là ví dụ điển hình của việc đánh dấu ngược thành công."
Không đợi Keith nói gì, Nord điều chỉnh một tư thế ngồi khá là đoan chính, nghiêm túc nói: "Được rồi lính gác, hiện giờ chúng ta nghiên cứu chi tiết hơn về việc công bố."
Keith ừ một tiếng, kéo ghế ra định ngồi xuống.
Chỉ thấy Nord vỗ vỗ đùi mình, cười gian xảo: "Lính gác, chỗ của anh ở đây."
Keith im lặng nhìn chằm chằm đôi chân dài được quân trang bao bọc của Nord.
Tuy Nord cao hơn hắn một chút, nhưng khi y đứng một mình không có ai bên cạnh để so sánh thì trông y vừa xinh đẹp diễm lệ, thậm chí là còn cần được bảo vệ.
Giống như hiện giờ hắn nhìn thấy đôi chân này, suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu chính là hai chân của Nord có chịu được sức nặng của hắn không.
Nord không hài lòng về việc Keith lại ngẩn người, tiếp tục vỗ lên đùi mình: "Lính gác, lại đây."
Keith lấy lại tinh thần, miễn cưỡng dời mắt khỏi đôi chân vô cùng đẹp đẽ kia.
Hắn làm bộ bình tĩnh nói: "Không tiện bàn việc công, tôi vẫn nên ngồi ở đây thì hơn."
Nord liếc hắn một cái xem thường, vươn tay kéo đối phương lại, ấn thắt lưng Keith để hắn ngồi xuống đùi mình, thuận tiện trộm hôn lên môi hắn một cái, sau đó lau miệng cười như một con hồ ly gian xảo.
Hô hấp của Keith ngừng lại, thân thể nháy mắt cứng ngắc.
Giây phút hắn ngước mắt lên, cả người hắn rơi vào một đôi mắt sáng lấp lánh.
Lồng ngực phía trên cứng rắn đáng tin cậy, hai chân phía dưới vững chãi hữu lực, tất cả đều chứng tỏ dẫn đường này mạnh mẽ hơn lính gác.
Đến khi nhận ra điều này thì Keith đã đứng bật dậy như bị điện giật, lập tức kéo giãn khoảng cách ra hai mét.
Nord bật cười: "Em là hổ à? Sao lại phản ứng mạnh như vậy?"
"Không..." Keith cảm thấy trên môi vẫn còn ấm, á khẩu không nói được gì.
Ngôn Tình HàiNord: "Lính gác à, sao tai của anh đỏ vậy?"
Keith hít sâu: "Hôm nay không hợp xử lý công vụ, ngày mai tôi lại tới vậy."
Keith chạy trối chết về phía cửa.
Nord không nhịn được cười: "Bé sư tử..."
Keith đờ ra, rốt cuộc không kiềm được quay đầu lại nhìn Nord.
Nord cười nói: "Anh có thể chạy trốn được tới đâu chứ, buổi tối trở về nhà còn không phải mặc em nói thế nào thì là thế đó sao."
Tim Keith đập tăng gia tốc, nhưng vẫn là cố gắng trấn tĩnh: "Công tư phân minh, về nhà thì nghe lời em nói, nhưng bây giờ vẫn nên chuyên tâm xử lý chính vụ thì hơn."
Hai mắt Nord sáng lên: "Thật sao? "
Keith có dự cảm không tốt, do dự một lát rồi mới gật đầu.
Nord: "Vậy thì hôm nay em phải về sớm..."
"Không được! " Keith ngắt lời, nghiêm túc nói: "Em là thủ lĩnh, không thể coi chính vụ là trò đùa được."
Thấy Keith thật sự tức giận, Nord không dám nói tiếp.
Y thở dài: "Rồi rồi, nghe lời bé sư tử nhà em, xử lý chính vụ quan trọng hơn. Vậy anh... ngồi lại nhé? Chúng ta thương lượng chi tiết về chuyện công bố việc dẫn đường có thể đánh dấu lính gác."
Keith do dự một lát vẫn ngồi lại bên cạnh Nord.
Một lần thương lượng này kéo dài đến tận gần sáng.
Thân thể khỏe mạnh và tinh thần lực mạnh mẽ làm hai người không cảm thấy buồn ngủ chút nào.
Mức độ phù hợp của hai người vô cùng cao, xử lý sự vụ cực kỳ ăn ý, thậm chí nhiều chuyện còn chẳng cần nói ra, chỉ cần nhìn vào mắt nhau đã hiểu được suy nghĩ của đối phương rồi.
Cho dù là Keith hay Nord thì đều là lần đầu tiên hưởng thụ cảm giác vui sướng trong công việc như thế này.
Mãi đến khi ánh mặt trời chiếu vào phòng qua song cửa sổ thì hai người mới nhận ra trời đã sắp sáng.
Nord vặn thắt lưng hai cái: "Hợp tác vui vẻ ghê, lính gác à, em vốn định ăn tối rồi mới về nhà đó, hiện giờ bị lỡ hết rồi."
Keith đứng dậy thu dọn các tài liệu hồ sơ trên bàn, lại cởi áo khoác ra khoác lên vai Nord, đau lòng nói: "Em về ngủ một giấc đi, chỗ này để tôi xử lý nốt."
Nord lấy áo của Keith xuống, ngửa ra sau tựa lưng vào ghế rồi phủ áo khoác của Keith lên mặt, hai chân gác lên bàn.
Y hít một hơi thật sâu, chậm rãi nói: "Anh đoán xem bây giờ em muốn làm gì nhất?"
Keith khựng lại, đột nhiên nhớ tới trước đó lúc ở trên giường, hắn hỏi Nord muốn làm gì thì đối phương đáp bằng một câu "làm anh".
Hắn cảm thấy có thể mình quá nhạy cảm, nhưng vẫn cẩn thận thay đổi câu chữ hỏi lại lần nữa: "Em muốn... làm gì?"
Nord: "Làm tình."
Keith:...
Nord lấy áo xuống ôm vào trong ngực, vẻ mặt mê luyến mãn nguyện: "Bé sư tử à, mùi hương của anh thơm thật đó."
Hai tai Keith nháy mắt đỏ bừng.
Hắn theo bản năng nhìn áo khoác của mình một cái, còn tưởng Nord phủ áo khoác trên mặt là vì mệt.
Hóa ra lại là, là... ngửi mùi hương sao?
Nord nghiêng đầu nhìn thấy lỗ tai đỏ ửng của Keith, nhu hòa nói: "Bé sư tử này, thương lượng với anh chút nha. Anh xem, chúng ta bận cả đêm rồi, hôm nay chúng ta nghỉ ngơi có được không?"
Keith làm bộ trấn định rót một cốc nước ấm đặt trước mặt Nord, nói: "Bận cả đêm rồi, hẳn là nên nghỉ ngơi."
Nord uống một hớp nước, đưa một nửa cốc còn lại cho Keith, cong môi cười: "Anh cũng bận cả đêm rồi, hôm nay cũng cho anh một ngày nghỉ. Dù sao chúng ta cũng đã sắp xếp việc này ổn thỏa rồi, truyền xuống để bọn họ chấp hành là được."
Keith nhận lấy cốc nước, chẳng suy nghĩ gì đã uống cạn chỗ nước còn lại, rũ mi nói: "Nghỉ ngơi một ngày cũng được, sau khi kết hôn... đúng là chưa có nhiều thời gian ở cạnh em."
Nord nhìn thấy Keith rất tự nhiên uống cốc nước mà y vừa uống, môi không kiềm được cong lên thành nụ cười.
Y khoác áo lên vai Keith, hưng phấn nói: "Đi thôi, chúng ta về nhà."
Keith vội tắt quang não đi: "Em đi trước đi, để tôi dọn lại chỗ này đã, để lộn xộn như vậy không hay lắm."
Nord cười phì một tiếng: "Ngay cả dọn dẹp cũng không biết thì nuôi đám thuộc hạ ngoài kia phí cơm phí gạo à."
Y không nói thêm gì nữa, lập tức vác Keith lên vai.
Bước nhanh về phía cửa: "Mở cửa!"
"Thế này còn ra thể thống gì nữa! Mau thả tôi xuống!"
Keith dùng sức giãy dụa!
Lại phát hiện Nord dùng tới cả tinh thần lực chính là vì muốn giữ chặt hắn trên vai.
Hộ vệ canh gác bên ngoài vâng dạ một tiếng rồi mở cửa ra.
Kết quả thấy thủ lĩnh của bọn họ đang vác nguyên soái của bọn họ ra ngoài, nguyên soái còn đang cực lực giãy dụa, cực kỳ có cảm giác bắt cóc dân nam.
Mấy hộ vệ nháy mắt hóa đá.