Kết thúc anh ngồi sụp xuống dưới đống tuyết.
Mãi về sau, có người đến lay anh Vãn Thành mới đứng dậy mạnh lạnh tanh đi về công ty nằm trên giường anh suy nghĩ từ khi quen biết cô anh rất chiều chuộng cô, nếu anh làm sai có lỗi với cô anh sẽ xin lỗi cô, cô cũng chấp nhận mà ôm anh. Lý do gì lại khiến cô và anh đi đến ngày hôm nay...
Cô tròn 18 tuổi anh vui mừng đi mua một chiếc nhẫn đeo vào tay cô, cô không chê nó rẻ tiền mà còn nâng niu nó như kim cương. Đến khi anh thành đạt anh bí mật xây cho cô một căn nhà, cho tên cô vào sổ hộ khẩu nhà mình, còn mua cho cô chiếc nhẫn kim cương siêu to. Anh làm gì cũng nghĩ đến tương lai cho cô.
Một tuần sau, công ty của anh lại ký thêm được hai hợp đồng nghìn tỷ. Nếu là trước kia anh rất vui sẽ cho mọi người nghỉ việc sớm sẽ về nhà sớm. Giờ thì về nhà để làm gì chứ...
Sinh nhật 26 tuổi của Vãn Thành đã đến, anh được ông bà Châu thúc giục xem mắt.
Đến buổi hẹn điều không ngờ sinh nhật mình đi hẹn mắt người mới lại gặp tình cũ.
Cô gầy đi rất nhiều, trước kia Lương Thanh rất yếu, cô không xinh đẹp, không chau chuốt, không giống nhiều người phụ nữ ngoài kia nhưng chỉ cần nhìn bóng lưng là anh có thể nhìn ra cô.
Anh không kìm được mà đứng lên định đi ra ngoài hút thuốc lá.
Người đối diện kéo tay anh lại
"Anh Châu mới gặp nhau còn chưa được hai phút có thể đừng làm tôi mất mặt được không?"
"Bỏ tay ra" anh nói
Cô gái cũng biết ý nên nghe thấy liền thả tay.
Anh đi không quay đầu, ngồi trước dãy ghế cafe rút bao thuốc hút rồi hút cứ thế hút mãi...
"Thưa cô, cô muốn uống gì ạ" Lương Thanh cầm menu đưa lễ phép cho cô gái
"Lấy tôi một capuchino"
Cô gật đầu rồi, vào trong để chuẩn bị bưng ra.
Lúc này Vãn Thành đã kiểm soát được tâm trạng của mình. Anh dập điếu thuốc bước vào
Đúng lúc đụng trúng cánh tay, làm cafe đổ ngược lại người phục vụ
"Ai, xin lỗi, xin lỗi, là tôi vội vàng không nhìn đường"
Anh theo thói quen rút khăn mùi xoa trong túi áo lau vết bẩn trên áo, rồi tiền tay rút hai ba tờ giấy đưa cho người ở dưới
"Cảm ơn"
Hai người nhìn nhau...
Cô gái kia chạy ra
"Vãn Thành anh sao vậy ?"
"Không sao là tôi vô tình đụng trúng làm đổ cafe"
"Thôi không sao, anh quay lại là được rồi, phiền cô làm lại phần vừa rồi cho tôi nhé"
Anh cũng bước chân cùng cô gái kia
Nhìn rất đẹp, nhưng sao trong lòng lại vỡ vụn
Cafe nóng vừa được làm bị hắt ngược lên tay cô ấy thế mà tay không đỏ rộp mà mắt lại đỏ hoe
Đây là lần đầu Vãn Thành làm ngơ cô chính anh cũng khó chịu, nhưng anh và cô bây giờ không là gì cả...
Cứ thế hai người bước qua nhau, qua hai thế cực. Anh chọn đi xa để dễ quên cô hơn.
Đông đi hè đến, anh chọn Na Uy - "Vùng đất mặt trời lúc nửa đêm "
Anh không thích ngắm hoàng hôn nữa, vì bên cạnh anh bây giờ không còn người đi cùng như trước kia...
Chu Lương Thanh cũng biết tin anh đã đi xa, ngồi chông chênh trên cái giường ọp ẹp... cô lôi tờ giấy cùng một thùng gỗ to nhẹ nhàng đặt lên giữa giường có lẽ đây là thứ đáng giá nhất trong căn nhà, trong cuộc đời, trong con người cô....
"Đây là ảnh chúng tôi chụp vừa quen nhau, anh ấy trông bên ngoài rất khó tính nhưng bên trong lại có trái tim ấm áp....
"Đây là món quà đầu tiên anh ấy tặng tôi khi anh ấy chuẩn bị thi đại học là một chú bướm làm từ hoa phượng....
"Đây là chiếc nhẫn anh ấy tặng tôi khi tôi tròn mười tám tuổi.....
Anh tặng tôi rất nhiều nhưng lại không cho tôi tặng quà lại cho anh, anh nói chỉ cần tôi yêu anh là anh cảm thấy hạnh phúc rồi
Tôi quyết định năm mười chín tuổi tặng cả đời mình cho anh, trong lễ đường anh và tôi năm tay hứa cùng nhau đi đến trọn đời
Ai mà biết được, ông trời chắc chắn thấy tôi nói dối, biết tôi sẽ bỏ anh không yêu anh nữa nên mới trừng phạt tôi
Cô khóc nấc lên từng tiếng, máu chảy một giọt, hai giọt tờ giấy cô cầm trên tay đã đẫm máu
Ung thư phổi giai đoạn cuối
Còn sống được bảy tháng
Đây là tháng cuối cùng
Nhưng ông trời lại không để anh và cô vô tình gặp nhau nữa
Anh đi rồi, đi được nửa vòng trái đất
Nửa vòng còn lại, cô đi thay anh, nửa vòng đen đủi, xui rủi cô nhận đi thay, nửa vòng may mắn hạnh phúc cô để cho anh
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT