*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

QUYỂN 01 CHƯƠNG 10

EDITOR: ROSALINE

BETA: LILLY

"Lucius Malfoy, nếu như anh còn muốn có độc dược thẩm mỹ chết tiệt của anh, vậy tốt nhất anh nên quên mất ý nghĩ ngu xuẩn này cho tôi, vĩnh viễn!"

Nhìn hai mắt phun lửa của bạn chí cốt, Lucius Malfoy nhịn không được thở dài —— Potter thật đúng là sự tồn tại giống như vảy ngược của Severus, chỉ cần sự việc liên lụy tới Potter, Severus nhất định sẽ bật người khởi động tất cả thần kinh toàn bộ nọc độc khai hỏa. Đáng tiếc, đúng như Rồng Nhỏ nói, trọng điểm duy nhất Severus chú ý, chỉ là sự an toàn của Cứu thế chủ."Severus, vì Slytherin, tôi xin cậu đó."

Mím môi gắt gao trừng mắt nhìn biểu tình thành khẩn của Malfoy, Severus Snape trong lúc nhất thời không biết nên trực tiếp đuổi người hay làm gì khác. Để y viết thư cho Cứu thế chủ không biết ở nơi nào xin giúp đỡ? Vì Slytherin? Lẽ nào buổi sáng Malfoy đụng đầu đến nỗi có loại ý nghĩ sai lầm buồn cười này à? Nhưng mà trong đôi ánh mắt xanh xám kia không có trêu tức, không có vui đùa, chỉ có nghiêm túc và trung thực hoàn toàn —— một Malfoy trung thực? Đúng là gặp quỷ mà! "Là cái gì, để anh cho là tôi sẽ đi xin sự giúp đỡ với một Potter, hửm? A ha, một Potter! Anh cho rằng một Potter có thể giúp đỡ Slytherin?! Lucius, tôi không thể không hoài nghi đầu óc của anh có vận chuyển bình thường hay không."

"Tôi rất minh mẫn, Severus, vô cùng minh mẫn." Trong ánh mắt xanh xám nhanh chóng hiện lên cái gì, Lucius Malfoy không để ý bạn chí cốt mặt đen trực tiếp ngồi xuống."Severus, tôi cho rằng cậu nên ngồi xuống, đồng thời tìm về sự tỉnh táo và lý trí của cậu."

Biết đối phương đang ám chỉ một cuộc nói chuyện nghiêm túc, nhưng mà Snape gần như theo bản năng muốn cự tuyệt —— y không muốn nói đề tài liên quan tới Potter. Nhưng chăm chú nhìn, thấy biểu tình không cho phép từ chối của gia chủ bạch kim, giáo sư Độc Dược không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ hừ một tiếng, ngồi xuống.

"Mấy chuyện gần đây, như Sirius đại biểu nhà Black và nhà Potter ủng hộ tôi, Dumbledore công khai bảo vệ Slytherin, thậm chí thành viên trong gia tộc Weasley vẫn luôn không cùng mâm với tôi hơn phân nửa biểu thị ủng hộ Dumbledore bảo vệ Slytherin. Severus, tôi rất hoài nghi cậu có từng nghĩ tới đến tột cùng là ai chủ đạo tất cả việc này." Dùng gậy chống nhẹ nhàng gõ gõ sàn nhà, nhìn hồng trà lập tức xuất hiện trên bàn, Malfoy cũng không vội vã bưng lên.

"Có thể thuyết phục đầu chó ngu xuẩn kia ngoại trừ con đỡ đầu bảo bối của anh ta còn có thể là ai chứ?" Khinh miệt văng một âm mũi, Snape ác ý nghĩ nói không chừng Potter kêu con chó ngu xuẩn kia đi tìm chết vẫn được như nguyện —— Gryffindor ngu xuẩn kia gần như coi con đỡ đầu của mình thành Merlin mà thờ phụng. "Đến nỗi phù thủy trắng vĩ đại của chúng ta, tôi không có cách nào phán đoán cụ ta xuất phát từ lý do gì làm tất cả những chuyện này, nhưng nhất định không chỉ bởi vì muốn bù đắp sai lầm quá khứ như trong lời cụ ta nói."

"Nếu cậu có thể nghĩ vậy, vậy tại sao cậu lại cho rằng Potter không giúp Slytherin được?" Bưng lên hồng trà ưu nhã nhấp một miếng, Malfoy cười như không. " Ý nghĩa của Nhà Black đối với Slytherin tôi tin cậu hiểu rõ, gia tộc lấy bóng tối làm dòng họ này nắm giữ rất nhiều pháp thuật hắc ám cao siêu, bằng không Voldemort cũng sẽ không nhọc lòng nắm nhà Black trong tay. Lúc đầu tôi cho rằng Sirius sẽ để Black trở thành lịch sử, để Slytherin thiếu sót bộ phận quan trọng này, nhưng, Cứu thế chủ không để cho sự việc tôi lo lắng xảy ra. Dù cậu ta thuyết phục Sirius thế nào, trọng điểm là chuyện cậu ta người có lợi lớn nhất là nhà Black và Slytherin, tôi tin tưởng phu nhân Walburga cho dù ở trong bức tranh cũng sẽ cảm thấy an ủi vì điều này."

"Còn Dumbledore, xét thấy chính nghĩa Gryffindor trước nay vẫn khoe khoang, không thể phủ nhận lý do cụ ta muốn bù đắp sai lầm. Nhưng mà, Severus, có phải cậu quên mất chuyện xảy ra trước khi kết thúc chiến tranh rồi hay không? Kế hoạch tác chiến của Hội Phượng Hoàng đa số đều từ tay Cứu thế chủ mà ra, trong một năm sau Dumbledore thậm chí rất ít ra mặt, người chủ trì hội nghị tác chiến đồng thời có quyền quyết định cuối cùng chính là ngài Cứu thế chủ trẻ tuổi của chúng ta." Nhướng mày nhìn ánh mắt giống như bị đánh thức của Severus, Malfoy kéo dài ngữ điệu cảm thán."Severus, cậu ta đích xác là một Potter, nhưng cậu ta là một Potter khác với bất kỳ một Potter nào, không khách khí mà nói cậu ta làm thủ lĩnh đạt tiêu chuẩn và hoàn mỹ hơn Voldemort nhiều. Nhưng mà, bạn của tôi, cậu lại không chú ý tới mấy điều này, cố chấp cho rằng một Potter hẳn nên giống với James Potter, ngoại trừ lòng can đảm ra không có bất kỳ ưu điểm gì."

"Đây không phải sai lầm một Slytherin nên phạm phải, Severus, sai lầm như vậy có thể chết người." Để ly xuống, trong giọng nói của Lucius Malfoy lộ ra một cổ trịnh trọng và bén nhọn."Nếu như cậu là kẻ địch của Cứu thế chủ, tôi chỉ sợ thất bại của cậu là kết quả tất nhiên, mà tôi tuyệt đối sẽ không cảm thấy kỳ quái hay tiếc hận —— Slytherin có can đảm thừa nhận sai lầm đồng thời cố gắng sửa đổi, nhưng cậu, bạn thân mến của tôi, cậu lại hành xử không giống một Slytherin."

Hơi híp mắt, trong ánh mắt màu đen bắn ra tia lạnh như băng không chút che đậy, Severus Snape mơ hồ nhớ kỹ, lần trước Lucius Malfoy dùng giọng điệu ngôn ngữ bén nhọn như vậy chỉ trích mình là lúc bản thân chưa tốt nghiệp. Đáy lòng không vui không phải trọng điểm, Snape có cảm giác tất cả mọi người bên người bị Potter thu mua hoặc là lừa gạt. Đầu tiên là Albus, sau đó là Draco, bây giờ ngay cả Lucius đều nhảy ra nói cái nhìn của mình đối với Potter sai rồi. A ha, ai có thể hiểu rõ Potter kia nhiều hơn y chứ? Đời trước chính mình dùng cả nửa đời sau trông nom Potter liên tục gây họa này, hao phí gần như toàn bộ tinh thần và thể lực ngăn tên nhóc kia vứt cái mạng nhỏ của mình đi, thậm chí không thể không nhẫn nại dày vò ở trong hầm cùng một Potter dạy Bế quan Bí thuật cho tên kia! Từ trong cái đầu rối loạn của thằng nhóc kia y gần như nhìn thấy mọi chuyện Potter từng trải qua!

"Severus, tôi không biết cái nhìn sai lầm của cậu đối với Potter là từ căn cứ gì, tôi cũng không muốn biết. Tôi chỉ muốn nhắc nhở cậu, nếu như cậu tiếp tục dùng ánh mắt đối với James Potter hoặc Lily Potter để đánh giá Harry Potter, tôi chỉ có thể nói, tôi rất thất vọng về cậu. Bạn của tôi, Severus Snape, là một Slytherin đạt tiêu chuẩn, một Bậc thầy Độc Dược xuất sắc, không phải một người ngay cả sai lầm của mình cũng không dám thừa nhận, một kẻ yếu đuối chỉ biết co đầu rút cổ nhớ về quá khứ chết sống không chịu đi ra." Bỏ lại một câu tuyệt đối sẽ bị giáo sư Độc Dược ếm bùa chú tà ác, Lucius Malfoy rất nhanh kiên quyết đứng lên đi tới lò sưởi trong tường. Rồng nhỏ nói đúng, thuyết phục Severus quả thật chính là nhiệm vụ không có khả năng hoàn thành, nhưng, hắn không cho là lời của mình không có bất kỳ hiệu quả nào.

..........................................

Potter chết tiệt, Lucius chết tiệt, tất cả đều chết tiệt!

Dưới đáy lòng nguyền rủa, Severus Snape gắt gao trừng mắt nhìn nhân mã đứng trước mặt đang ngăn cản mình, hận không thể giơ đũa phép trực tiếp đánh tới. Y chẳng qua chỉ muốn chế biến một nồi độc dược để phát tiết tâm tình hỏng bét của mình, chẳng qua bởi vì vừa lúc thiếu vài loại tài liệu cần đi vào rừng Cấm, ai có thể tới nói cho y biết trước nay y đều ra vào chỗ này như thường nhưng tại sao bây giờ trong lúc bất chợt lại không được hoan nghênh được không!

"Tỉnh táo một chút, giáo sư Snape, tôi không có ác ý." Nhân mã Firenze nhìn giáo sư Độc Dược tùy thời có thể bùng nổ trước mặt, có chút không biết làm sao. "Tôi biết thầy muốn tìm tài liệu độc dược, nhưng, ngày hôm nay thật sự không được." Ai bảo thầy xui xẻo đắc tội bá chủ rừng Cấm còn không tự biết chứ? Nếu không phải cân nhắc đến hiệu trưởng sẽ không vui khi thấy thầy bị thương, đồng thời cũng xuất phát từ khế ước với bốn nhà sáng lập, tôi cũng sẽ không mạo hiểm bị nhớ thương tới ngăn cản thầy đâu.

"Ngày hôm nay không được, ha?" Giận dữ cười to, Severus Snape nhìn nhân mã trước mặt rõ ràng đang che giấu cái gì, trong đầu rất nhanh suy tính điều kiện tiên quyết như vậy làm sao không làm cho chính diện xung đột lấy được thứ mình muốn."Bây giờ tôi mới biết, thu thập tài liệu độc dược ngoại trừ phải dựa vào quy luật sinh trưởng của nó, còn phải tuân thủ quy định không hợp lý không biết do ai đặt ra. Firenze, anh tốt nhất nên cho tôi một lời giải thích có thể thuyết phục tôi."

Khổ sở vẫy vẫy đầu, Firenze bây giờ mới hối hận xúc động trong chốc lát của mình. Giải thích? Anh giải thích thế nào bây giờ? Giáo sư Snape thầy nhìn không vừa mắt ngôi sao cứu thế là việc toàn bộ rừng Cấm đều biết, không ai cảm thấy kỳ quái, trên thực tế ngôi sao cứu thế cũng không muốn nhìn thấy thầy. Nhưng ban nãy cuộc nói chuyện giữa thầy và Malfoy bị Tử Xà bởi vì buồn chán quay về lâu đài tản bộ nghe thấy, vừa lúc ngôi sao cứu thế là chủ nhân hiện tại của Tử Xà, vừa lúc Tử Xà đang căm tức chạy vào rừng Cấm thầy cứ khăng khăng chạy tới đây, Merlin, tôi có thể nói là do thầy tự làm tự chịu sao?

Không vui nheo mắt lại, Snape xin thề y nhất định nhìn đến cái hất đầu và liếc mắt của Firenze! Hừ, xem ra Firenze ngăn cản mình tuyệt đối không phải vì lý do bình thường gì, nói không chừng chỉ là một trò đùa dai của Gryffindor chết tiệt! Đang muốn lơ Firenze trực tiếp rời đi, Snape sắc bén nhận thấy bên tay phải có khí tức nguy hiểm. Cả người rùng mình, cẩn thận ếm cho mình hai tầng Bùa che chắn*, suy tính có chỗ có thể tránh né gần nhất, chăm chú nhìn chằm chằm về phía bên kia chuẩn bị chiến đấu.

* Bùa che chắn 铁甲咒 Shield Charm = Protego



Một cổ gió tanh đập vào mặt, theo đó xuất hiện một cái con rắn khổng lồ còn lớn hơn cà Nagini, Snape kinh ngạc nhìn con rắn lớn kia khí thế hung hăng vọt về phía mình—— Bùa che chắn có lẽ không dùng được rồi, y chỉ chó thể chạy tới chỗ trong bản thân nhớ có thể né được, y thậm chí không còn kịp suy tư nữa trong rừng Cấm làm sao sẽ có sinh vật như vậy tồn tại.

"Ôi, không, Burgess! Dừng lại, ngài không thể công kích thầy ấy!" Mắt thấy Tử Xà muốn công kích Snape thật, Firenze lo lắng quát to lên. Nhưng anh biết Tử Xà sẽ không nghe mình, dưới tình thế cấp bách Firenze chỉ có thể lựa chọn giữ mạng cho Snape."Đừng quên lời Harry đã nói, Burgess! Ngài không thể vi phạm lời dặn của chủ nhân!"

Tử Xà Burgess ngẩng đầu lên thật cao, nghĩ coi nên hóa đá hay giết luôn tên kia bỗng nhiên dừng lại, lời của Firenze đã nhắc nhở hắn —— mình nhận được mệnh lệnh phải bảo vệ người đàn ông này trước nguy cơ nhất định. Chết tiệt, sao Harry cứ phải bảo vệ cái tên đáng ghét này? Một người ngay cả sai lầm của mình cũng không thừa nhận, căn bản không xứng đảm nhiệm chức viện trưởng Slytherin! Bất đắc dĩ quay đầu, Burgess phát ra thanh âm xì xì về phía Firenze.

"Tôi biết ngài rất tức giận, Burgess, nhưng đây không phải lý do ngài công kích thầy ấy." Mặc dù nhân mã không hiểu xà ngữ, nhưng thời gian Burgess định cư trong rừng Cấm đủ lâu, Firenze không cần nghe hiểu cũng có thể đoán ra đối phương đang nghĩ gì."Đầu tiên, thầy ấy là giáo sư trường học, dựa theo khế ước chúng ta không thể công kích giáo sư. Thứ hai, ngài không thể vi phạm mệnh lệnh, Burgess."

Tức giận bất bình dùng đuôi gõ gõ mặt đất, Burgess cảm thấy không xong. Loại thời điểm này hắn đặc biệt tưởng niệm Godric, ít nhất đầu sư tử kia có thể nghĩ ra rất nhiều trò đùa dai với trừng phạt tên Snape. Nhìn thoáng qua Snape vẫn không nhúc nhích không lẩn trốn, Burgess quyết định phải g trở về tòa lâu đài, trong hầm chính có rất nhiều rắn, kể cả Medusa trên cửa phòng làm việc cũng phải nghe lời của hắn. Hừ, hắn nhất định phải nghĩ biện pháp chỉnh tên đáng ghét này.

Thấy Burgess đã rời đi, Firenze nhìn mặt đất bên chân bị Burgess gõ đến biến dạng hoàn toàn, dở khóc dở cười. Người có thể trấn an Burgess chỉ có Harry, chính là bọn họ đều biết Harry đã rời khỏi Anh quốc, vì thế mà tinh thần Burgess đã sa sút rất lâu."Thầy có thể đi ra, giáo sư Snape."

"Nếu như con mắt của ta không có lừa dối bản thân, như vậy, đó hẳn là một con Tử Xà!" Sau khi trốn Severus Snape bừng tỉnh nhớ lại mình đã từng thấy con rắn lớn kia ở đời trước, chỉ có điều khi đó thứ mình nhìn đến là thi thể của nó. Mà lời Firenze nói lúc ngăn cản Tử Xà, làm tâm tình giáo sư Độc Dược ban đầu đã không xong cảm thấy tức giận cực kỳ —— Potter chết tiệt kia dám lừa gạt mình! Năm hai tên nhóc đóc căn bản không giết chết Tử Xà! "Nói đúng hơn, là một, hừ, Tử Xà thuộc về Cứu thế chủ!"

Thầm than một tiếng không xong, Firenze cảm thấy mình thật sự quá xui xẻo! Vì ngăn cản Burgess anh căn bản không để ý việc giấu diếm nữa, ngoại trừ nói tới Harry ra thì không có cái gì có thể khiến Burgess giận dữ nghe lời, nhưng mà... Tiết lộ bí mật của Harry rồi anh làm sao sống qua ngày đây? Mặc dù Harry không nói việc này cần phải bảo mật, nhưng việc Tử Xà còn sống đồng thời nhận ngôi sao cứu thế làm chủ là chuyện các cư dân rừng Cấm nhất trí quyết định phải bảo mật.

"Có lẽ, ta hẳn nên báo cáo chuyện này tới ngài hiệu trưởng vĩ đại của chúng ta, a, sự thật này đúng là làm người ta kinh ngạc." Trong mắt mang theo ý tứ uy hiếp hàm xúc, Severus Snape căn bản không nghĩ tới kỳ thực Dumbledore đã hiểu rõ tình hình —— xét thấy sự thật đời trước hiệu trưởng là người giao bảo kiếm Gryffindor cho Potter giết Tử Xà.

Bị khí thế của giáo sư Độc Dược làm lui lại mấy bước, Firenze hốt hoảng nhớ tới thủ tục của nhà Slytherin —— Xà Vương, thần thánh không thể xâm phạm. Nhưng mà... Tử Xà trời sinh là vua của loài rắn, bây giờ loại tình huống vua gặp vua này một nhân mã như anh biết làm cái gì bây giờ?

"Severus, Firenze?"

Đang lúc Snape cùng Firenze giằng co chưa xong, giọng Albus Dumbledore nghi ngờ vang lên, bên cạnh cụ còn có giáo sư Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám mới tới Angus.

"Lúc Angus đi qua rừng Cấm cảm giác có khí tức nguy hiểm, cho nên chúng ta đến xem." Giải thích lý do mình và Angus xuất hiện ở đây, Dumbledore nhạy cảm phát giác giáo sư Độc Dược đang nổi giận không biết vì cái gì—— có chuyện gì xảy ra mà cụ không biết sao? "Hai người có chuyện gì vậy?"

"Cụ tới thật đúng lúc, Albus." Không chú ý tới vẻ mặt tò mò của Angus, trên mặt Snape xuất hiện một nụ cười nhạt ác ý. "Tôi vừa mới mới biết được, cậu Cứu thế chủ vĩ đại vậy mà dám can đảm lừa gạt hiệu trưởng và giáo sư của nó, tên nhóc kia căn bản không giết chết Tử Xà còn nuôi nó nuôi trong rừng Cấm! Mà chúng ta, a, ngài Firenze thân thiện, chẳng những không báo cho nhà trường biết trong rừng Cấm xuất hiện sinh vật nguy hiểm, thậm chí còn hỗ trợ giấu diếm. Đây thật là, ừm hừ, cách làm vô cùng Gryffindor."

"Nói vậy là thầy đã đụng phải Burgess?" Nhận thấy ý tứ nhằm vào Harry rõ rành trong giọng nói của giáo sư Độc Dược, Dumbledore ở trong lòng thở dài —— muốn thay đổi cái nhìn của Severus đối với Harry thật đúng là khó khăn mà."Khụ, thầy nói không sai, đích xác vô cùng Gryffindor, bởi vì ta đã đồng ý để Burgess vào ở trong rừng Cấm."

Khó có thể tin, Snape quả thực hoài nghi lỗ tai và ánh mắt của mình đồng thời phản bội chủ nhân, Dumbledore thế mà mặc kệ thú cưng của Slytherin còn sống?! "Albus Dumbledore, đó là một con Tử Xà!"

"À, đúng vậy, vô cùng hiếm thấy, không phải sao, ta cá toàn bộ Anh quốc —— có lẽ là cả giới phù thủy Châu Âu chỉ có một mình Burgess là Tử Xà thôi." Cười híp cả mắt, Dumbledore mặt dày giả vờ không nghe hiểu ngụ ý của đối phương, ngược lại còn mang vẻ bộ biểu tình rất kiêu ngạo.

"Đầu óc của cụ bị đồ ngọt hủy hoại hoàn toàn rồi à! Chẳng lẽ cụ không biết Tử Xà nguy hiểm đến cỡ nào sao! Vậy mà cụ, sao cụ dám dung túng Potter biến một con Tử Xà thành thú cưng! Thằng nhóc kìa tùy thời đều có thể vì thú cưng của nó không cẩn thận nhìn một cái rồi bị giết chết!"

"Tử Xà không biết, hoặc nói đúng hơn là không thể thương tổn chủ nhân của mình, khế ước chủ tớ có thể bảo vệ người chủ Tử Xà không bị bất luận cái thương tổn gì tới từ Tử Xà rất tốt." Nhìn thấy Snape rít gào với Dumbledore, Angus đã coi ông cụ này thành ông nội khác của mình rất không vui mở miệng. Hơn nữa, Angus phát hiện, Harry ở trong miệng Snape căn bản là một tên nhóc chưa đủ lông đủ cánh. Không phải, sự thật không phải như vậy. Mặc dù chỉ chung sống với Harry hơn nửa năm, nhưng Angus tin tưởng người mình nhìn thấy và người Snape ám chỉ căn bản không phải cùng một người."Thứ cho tôi nói thẳng, giáo sư Snape, dù là Tử Xà hay Harry, thầy đều không hiểu."

"Ngài Angus tôn kính, có lẽ ngài thật sự hiểu rất rõ về Tử Xà." Chết tiệt, vậy mà lại chạy đến một người nói mình không hiểu Potter! Lại còn là một, a, người căn bản không biết từ đâu chui ra! Snape toàn thân đều lộ ra khí tức lạnh như băng, trong ánh mắt đen lóe ra tín hiệu nguy hiểm, ngay cả áp lực pháp thuật khắp người cũng bắt đầu tăng vọt."Thế nhưng, Potter, không ai hiểu rõ Potter đáng chết kia hơn ta!" Không sợ hãi chút nào nhìn thẳng vào Snape, thiên tính Tinh Linh Bóng Tối của Angus bị áp lực pháp thuật tăng vọt của Snape dẫn ra, khí thế đi vào trường học vẫn luôn thu liễm tới nay trong nháy mắt bùng nổ, áp lực pháp thuật khổng lồ thẳng tắp lao tới Snape.

"Các con của ta, tỉnh táo một chút, tỉnh táo." Mắt nhìn trận chiến hết sức căng thẳng giữa giáo sư Độc Dược và giáo sư Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám, Albus Dumbledore đau đầu cũng tạo áp lực pháp thuật ngăn cách hai người."Các thầy đều là người trưởng thành, không nên dùng cách này để giải quyết vấn đề."

"Xin lỗi, Albus." Trong con ngươi màu bạc là chiến ý không thể nghi ngờ, hình tượng của Angus bây giờ trái ngược với hình tượng hòa nhã ngày thường."Nhưng xin thứ lỗi, tôi không cho phép bất kì kẻ nào sỉ nhục Harry ở trước mặt ta, càng không cho phép có người nguyền rủa cậu ấy đáng chết!"

←Chương trước: Quyển 01 Chương 09←

→Chương sau: Quyển 01 Chương 11→

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play