Tần Vũ Phong ở Tần Môn của ba anh, anh ta vừa nhờ chú Trần điều tra thêm về tình hình hiện tại của Mộ Cẩn Phong, thật không ngờ vậy mà thế lực đằng sau của cậu ta cũng không tồi, nhưng nếu so với Tần Môn và Lăng Duật thì còn rất kém cỏi.

Lăng Duật ở Lăng Thị cứ nhìn ra cửa sổ, chẳng hiểu sao anh lại có cảm giác bất an vô cùng nha, thật sự từ trước đến nay anh chưa từng có cảm giác này.

Nó cứ như sẽ có một trận cuồn phong diễn ra vậy.

“ Lăng Thiếu! Mộ Thị đã cho người đến hợp tác với chúng ta hiện tại cô Trương đang tiếp khách, bảo tôi lên báo với cậu ” Trợ lý của anh nhìn anh thận trọng bẩm báo.

Lăng Duật gật đầu, không cần nói cũng đủ biết bọn họ là muốn dùng đường thủy của anh để vận chuyển hàng, vì nếu dưới tên của anh sẽ không bao giờ bị hải quan kiểm.

Anh đứng dậy cài nút áo vest cẩn thận, bước chân thon dài đi ra ngoài đón khách quý, Trương Tuệ Minh suýt chút anh đã quên luôn cái tên này, cô ta chính là người ở kiếp trước hại vợ anh, còn suýt khiến anh mấy lần mất đi Lăng Thị.

Vừa đi đến phòng tiếp khách đã thấy Trương Tuệ Minh trò truyện vô cùng vui vẻ với bọn ngươi của Mộ Thị rồi.

“ Thật không ngờ lại có ngày phải để mọi người đến tận đây đó ” Lăng Duật đi đến không một chút do dự ngồi xuống hai chân vắt chéo lên nhau vẻ mặt cao ngạo nhìn bọn họ.

“ Lăng Tổng! chúng tôi vinh dự lắm mới được hợp tác với ngài ” Người của Mộ Thị đứng dậy gật đầu chào anh.

Lăng Duật chỉ mỉm cười lấy lệ rồi gật đầu.

Công ty Lăng Duật thường vận chuyển đá quý để làm trang sức bằng đường thủy, chưa có ai có lá gan đó Lăng Duật là người duy nhất vì, sau lưng anh còn có những gì thì chẳng ai biết được, nhưng họ biết hai người bạn thân của của Lăng Duật không tầm thường.

“ Vào chủ đề chính đi ” Lăng Duật nghiêm túc nói.

Hai người kia nghe xong liền giật nảy mình, sượng trân mỉm cười đầy gượng gạo “ Thật ra, công ty chúng tôi đang chuẩn bị về thành phố Hà Lăng này, vận chuyển hàng cho công ty bằng đường thủy, không biết Lăng Tổng tính thế nào ” lời nói vô cùng kiên dè đối với Lăng Duật.

“ Như những công ty khác 50/50 ” Lăng Duật thông thả đáp.

“ 40-60 được không Lăng Tổng? chúng ta dù sao cũng là chổ quen biết mà ” Hai người kia có chút gượng gạo thương lượng với anh.

Anh liền nhếch mép cười nhìn họ, đến đất của anh đòi cho anh 4 bọn họ 6 thì cũng muốn làm cha quá rồi, Mộ Cẩn Phong cử hai người này đến thương lượng có quá ngu ngốc không vậy?
“ Lăng Duật tôi không nói hai lần, được thì hợp tác còn không lô hàng nào đi qua bằng đường thủy của các người tôi liền tịch thu lô hàng đó mà không cần đến hải quan ”
“ Trương Tuệ Minh cô tiễn khách! ”

Lăng Duật nhìn lên đồng hồ, suýt thì trễ giờ đón tiểu công chúa của anh rồi, anh mà để cô đợi chắc chắn sẽ cằn nhằn, Khương Tịnh Kỳ khó khăn lớp mới chịu để anh đến đón nếu đón trễ thì anh đây cũng đừng mong có lần sau.

Anh vừa bước đến sảnh của Lăng Thị thì Trương Tuệ Minh đã kéo anh lại “ Lăng Duật hôm nay em không mang xe, anh có thể đưa em về không? ” cô ta nũng nịu ôm lấy cánh tay anh, cười cười nói nói khiến cả công tuy hoang mang mối quan hệ giữa hai người.

“ Không rảnh! Tôi phải đi đón vợ tôi ”.

Lăng Duật còn gạt tay cô ta ra, cúi người ghé vào tai cô ta mà nói nhỏ “ Những chuyện cô làm, tôi đều biết, tốt nhất đừng giở trò với tôi ” anh nói xong đừng bật dậy cởi bỏ cả áo vest cô ta động vào thùng rác của công ty.

Gương mặt cô sượng trân khi nghe anh nói, còn bị mất mặt giữa đám nhân viên Lăng Thị khiến cô ta dậm chân đầy khó chịu, nhưng tất cả hành động của cô ta đều bị người khác thu vào trong tầm mắt.

Chiếc Rolls-Royce Phantom phi thẳng đến trường phổ thông của Tịnh Kỳ đang học, anh đậu xa trường một chút để đợi cô, hình ảnh người đàn đông đứng trước mui chiếc Rolls-Royce Phantom sang trọng cầm điếu thuốc lên rít từng hơi một.

Khiến những nữ sinh bước ra khỏi đó không khỏi bị chao đảo vì nhan sắc và khí chất này, chả khác nào bước từ trong tranh ra.

Có những nữ sinh vừa thấy anh đã đỏ mặt đến mức sắp thành trái cà chua.

Khương Tịnh Kỳ khó hiểu khi mọi người nhìn về một hướng xong liền ngại ngùng chạy đi, cô liền quay đầu nhìn sang hướng đó, trong đầu như có tiếng nổ lớn Lăng Duật? chỉ một mình anh ta mà khiến nữ sinh trường cô thế này á?
Cô thật sự không muốn để mọi người biết cô và anh ở chung nếu không chắc chắn cô sẽ bị phán tử hình mất, Khương Tịnh Kỳ lén lén nếp vào sau đám nữ sinh vừa định chạy đi thì tiếng chuông điện thoại vang lên.

Là Lăng Duật gọi, cô quay đầu nhìn lại liền thấy anh vẫn đang thông thả nhìn mình bằng đôi mắt sắc bén.

“ Có chuyện gì vậy? ” Khương Tịnh Kỳ nhấc máy nhỏ giọng.

“ Mau quay lại đây, em dám chạy ngày mai báo chia sẽ đưa tin em là vợ tương lai của tôi ” Lăng Duật không ngại nói ra ý đồ của mình để đe doạ Khương Tịnh Kỳ.

Cô hoảng hốt cúp máy quay đầu đi hướng ngược lại, Khương Tịnh Kỳ kéo áo khoác lên cẩn thận lấy mũ áo khoác đội lên đầu, cố gắng né tránh tầm nhìn của mọi người mà chạy đến chổ Lăng Duật.

Lăng Duật vừa thấy cô chạy đến đã dang tay đón cô, anh bế bổng cô lên đưa vào xe, sau đó mới quay lại ghế lái, lái xe rời làm cho nữ sinh trường phổ thông một phen tiếc núi, nhưng có những người suy nghĩ tích cực hơn thì là anh trai đến đón em gái.

“ Vừa rồi còn định trốn tôi? ” Lăng Duật lạnh lùng quăn cho cô một câu.

Khương Tịnh Kỳ có chút chột dạ buộc miệng nói “ Tôi còn phải đi làm mà ” lý do này chắc chắn rất hợp lí.

Lăng Duật một cái liếc mắt cũng không dành cho cô, chỉ nhạt nhẽo nói “ Tôi thiếu tiền nên bắt vợ tương lai mình đi làm? hay em muốn đến đó gặp thằng nhóc đó? ” giọng anh mang theo sự tức giận.

“ Tôi và Cao Bằng Khôn là bạn ” Khương Tịnh Kỳ thật sự không thể ngờ anh vậy mà đi nghi ngờ cô và Cao Bằng Khôn một chút cũng không nghe những lời cô đã nói.

Lăng Duật nhếch mép khổ sở, bé con nhà anh thật sự còn quá ngây thơ rồi.

“ Tôi nói em không cần đi làm, tiền tôi không thiếu em tiêu cả đời cũng không hết ”.

Dứt câu anh đạp ga mạnh một cái, chiếc xe phi như bay về phía trước khiến Khương Tịnh Kỳ nhắm mắt đầy hốt hoảng, trái tim trong lồng ngực đập nhanh đến mức muốn nhảy ra ngoài.

“ Không đi làm thì không đi làm, anh chạy chậm thôi ” Khương Tịnh Kỳ rơi cả nước mắt vì sợ hãi, cô sợ xảy ra tai nạn với tốc độ đó của anh chắc chắn không thoát khỏi việc xảy ra tai nạn.

Lăng Duật lúc này mới nhẹ chân ga mà chạy chậm lại, trong lòng liền cười thầm, lá gan cũng không quá to dạy dỗ được.

Khương Tịnh Kỳ như thở phào nhẹ nhõm, cô đột nhiên muốn nổi đoá không nói chuyện với Lăng Duật, ngồi im ru suốt cả buổi đi xe về nhà.

Cô lấy điện thoại nhắn tin cho chủ quán cũng nói với Cao Bằng Khôn một tiếng, cậu ấy nói sẽ đến quán của cô dùng mỳ sau đó học bài, bây giờ cô không đi làm nữa làm sao mà học đây?
Nhưng Cao Bằng Khôn cũng không giận dỗi, cậu ấy nhắn lại vô cùng bình thản [ Không sao! đến thư viện trường học cũng được ]
[ Ừm ]

Khương Tịnh Kỳ đi vào nhà bỏ lại Lăng Duật, cô giận anh đến mức còn không thèm đợi anh vào cùng mà bỏ đi vào bên trong một mình? Lăng Duật khó hiểu chạy theo.

Cô bé này còn 15 ngày nữa sinh nhật cô anh nhất định bắt cô ký vào giấy kết hôn chỉ có như vậy anh mới giữ nổi cô.

Lăng Duật tắm xong liền vào thư phòng đợi cô, anh vừa xem qua một loạt hồ sơ về Cao Bằng Khôn, hoá ra là có quen biết với Mộ Cẩn Phong, gia cảnh cũng không tồi, thảo nào lại có dáng vẻ ăn chơi như vậy.

Khương Tịnh Kỳ vừa bước xuống lầu tự pha ly sữa nóng, thì liền nhìn thấy bác Phúc gấp gáp từ thư phòng chạy xuống gặp cô.

“ Có chuyện gì sao ạ? ” Khương Tịnh Kỳ vẻ mặt khó hiểu nhìn bác Phúc hỏi.

“ Thiếu Gia gọi cô Khương lên thư phòng gặp cậu ấy ” Bác Phúc nhìn cô nói.

Cô thở ra một hơi, gật đầu với bác Phúc rồi mới đi lên thư phòng tìm anh, cô thật sự không muốn nhìn mặt anh một chút nào.

Đứng trước cửa phòng đột nhiên cô lại do dự không biết nói gì với Lăng Duật, đứng một lúc Khương Tịnh Kỳ mới chịu gõ cửa.

“ Vào đi ”.

Nghe được giọng của anh cô mới mở cửa đi vào bên trong thư phòng, Khương Tịnh Kỳ gương mặt vô cùng lạnh nhạt nhìn Lăng Duật đang ngồi ở ghế làm việc, trong anh vô cùng cuốn hút nha cô thật sự công nhận điều này.

“ Anh gọi tôi làm! ”
Khương Tịnh Kỳ còn chưa nói hết đã bị Lăng Duật làm một lực kéo mạnh, kéo cô ngồi vào trong lòng anh, cô hoảng hốt làm rơi cả ly sữa trên sàn nhà.

Lăng Duật khoá cô ở trong lòng mình, Khương Tịnh Kỳ hai mắt tròn xoe nhìn anh đầy khó hiểu “ Anh muốn gì ”.

“ Muốn em ” Lăng Duật nói xong liền dùng tay giữ gáy cô lại đặt lên môi cô một nụ hôn khiến cô hốt hoảng.

Khương Tịnh Kỳ dùng tay đẩy anh ra nhưng cô không đẩy được, cũng không thể thoát khỏi anh trong cái tư thêa này, bàn tay của anh không yên phận mà luồng vào bên trong áo ngủ của cô.

Khiến cô một phen rùng mình sợ hãi, anh rốt cuộc là muốn gì cô còn chưa đủ tuổi, anh thật sự muốn đi tù sao?
“ Tôi chưa đủ tuổi ” Khương Tịnh Kỳ đẩy được nụ hôn của anh ra liền thở hồng hộc nói.

Lăng Duật tay vẫn vuốt ve cơ thể cô, anh vùi vùi mặt vào hõm cổ của Khương Tịnh Kỳ, ngọt ngào nói “ Tôi không có ý định vào tù, nhưng nhìn em thật sự muốn phạm tội rồi ”.

Anh dùng tay xoa nắn đôi gò bông của cô khiến cô bật ra mấy tiếng rên nhỏ đủ để cho anh nghe thấy.

“ Ưmm.

.

ưmm.

.

đừng! ”
Lăng Duật hôn lên môi cô, tay không ngừng xoa nắn, Khương Tịnh Kỳ hai tay chống lên ngực anh muốn đẩy anh ra, vì cô ngồi lên người anh, nên cô cảm giác được bên dưới của anh sắp không ổn rồi càng khiến cô sợ hãi hơn.

“ Duật! Đừng! ” Khương Tịnh Kỳ đột nhiên bật khóc gọi anh nói.

Cô không muốn thật sự không muốn sao anh cứ bắt ép cô như thế chứ, Lăng Duật lúc này thấy cô oà khóc thì liền dừng lại mọi động tác, anh lau nước mắt cho cô, chẳng còn tâm trạng nào trêu đùa doạ cô nữa.

Khương Tịnh Kỳ gục mặt lên vai anh khóc nấc lên từng tiếng đầy uất ức, Lăng Duật vuốt vuốt lưng của cô mà dỗ cho cô nín, anh thật sự không nghĩ cô sẽ khóc đến mức này, xem ra cô rất sợ.

“ Ngoan! Tiểu công chúa đừng khóc, tôi sai rồi không trêu trọc em nữa ”.

“ Đừng khóc mà ngoan nào! đâu phải tôi đánh em hay ức hiếp em chứ đừng khóc ”.

“ Tôi thật sự không biết dỗ dành người khác, em đừng khóc ”
Lăng Duật thật sự luống cả tay chân nâng mặt cô dậy, đặt cô ngồi lên bàn làm việc, anh đứng dậy hai tay chống lên mặt bàn khoá người cô lại, Khương Tịnh Kỳ tay vẫn vòng qua cổ của anh mà khóc nấc lên.

“ Ngoan nào! không khóc, sau này không được giở trò giận dỗi với tôi nữa biết không ” Lăng Duật lấy tay lau nước mắt cho cô, anh xoa xoa đầu cô như đứa trẻ.

Ở kiếp trước anh chưa từng làm thế này với cô, cũng chưa từng nhẫn nại từng chút một mà dỗ dành cô thế này, ở kiếp này anh đem tất cả sự dịu dàng anh có mà dỗ cô, yêu thương cô nhiều nhất có thể.

Khương Tịnh Kỳ ngẩn mặt lên nhìn anh, giọng điệu vô cùng uất ức “ Là anh ức hiếp tôi trước ”.

“ Được! được! là tôi sai tôi không nên ức hiếp em ngoan không khóc nữa, tôi bế em về phòng ngủ ” Lăng Duật mỉm cười hôn lên môi cô một cái, rồi bế cô lên.

Anh từ đầu định không ngủ cùng cô, nhưng lỡ hôn cô một cái như vậy liền không muốn để cô ngủ riêng, mùi hương của cô cũng thật dễ chịu khiến anh vô cùng thư giản.

“ Ngày mai tôi sẽ cho bác Phúc dọn đồ của em qua đây, em ngủ với tôi vì sau khi đăng ký kết hôn trước sau gì cũng phải ngủ chung ”.

“ Tôi sẽ cho người sắp xếp thêm chổ học tập cho em ” Lăng Duật vừa bế cô vừa nói.

Nhưng Khương Tịnh Kỳ đã mệt mỏi ngủ quên trên vai anh, tuy bình thường cô thường đấu khẩu với anh, nhưng ở bên cạnh anh cô lại cảm thấy vô cùng an toàn.

Cô không phản đối những gì anh đưa ra, trừ phi nó quá vô lý như chuyện lúc chiều, anh làm cô suýt chút đã ngất trên xe rồi.

Lăng Duật cẩn thận đặt cô xuống giường kéo chăn đắp lại cho cô, anh hôn lên trán cô một cái đầu dịu dàng, đi một vòng về phía còn lại anh dựa vào thành giường tiếp tục làm việc.

Cô ngủ vô cùng ngoan, xoay mặt về phía anh, hai gò má phúng phính làm anh thật sự muốn cắn một cái, Khương Tịnh Kỳ đột nhiên vươn tay nắm lấy cánh tay đang gõ phím trên laptop của anh.

Ôm cánh tay của anh vào lòng, áp má mình lên đó Lăng Duật nhìn cô chỉ biết bật cười, anh gấp laptop lại đặt lên bàn bên cạnh, sau đó gỡ tay cô ra mới cẩn thận nằm xuống, để cô gối đầu lên tau mình sau đó ôm cô vào lòng.

Khương Tịnh Kỳ vậy mà không quơ tay nữa, ngủ ngon ở trong lòng của Lăng Duật, trước nay đây chính là giấc ngủ ngon nhất của cô, vì lúc trước cô chưa bao giờ được ngủ chăn ấm nệm êm thế này, nữa đêm có khi còn bị người ta đập cửa.

Lăng Duật vén tóc cô ra phía sau, dịu dàng nói “ Ở kiếp này tôi nhất định không để em chịu thiệt thòi ”.

“ Tiểu công chúa ngủ ngon! tôi yêu em ”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play