Diệp Tử Yên vùi mặt xuống đầu gối, cô hối hận rồi, thực sự rất hối hận. Nếu năm đó cô không ra nước ngoài, nếu như cô có thể nhận ra tình cảm cậu ấy

Charles thấy cô đi lâu rồi chưa trở lại liền đi vào tìm cô:” Hira cậu ngồi ở đây làm gì a? Mọi người đều đã đi hết rồi”

“ Charles, cậu nghĩ tôi còn cơ hội không?”

Charles khó hiểu:” Cậu chụp được hoa cưới liền mê sảng sao? Cơ hội gì chứ?”

Diệp Tử Yên đưa bút ghi âm cho anh. Charles nghe xong đoạn ghi âm liền hiểu cô đang nói gì. Anh ngồi xuống cùng cô:” bây giờ cậu ta có thích cậu không, còn quan trọng sao? trước đây cậu là người nghĩ gì làm đó, bây giờ vì chuyện này trở nên yếu đuối như vậy”

Anh nói tiếp:” Hira cậu muốn làm gì tôi luôn ủng hộ cậu, cậu không phải một mình không cần sợ đông sợ tây như vậy”

Diệp Tử Yên nhìn anh, Charles vẫn luôn đáng tin như vậy, sau khi được anh khai sáng, Diệp Tử Yên liền nói:” Mình muốn tỏ tình”

“Tỏ tình. Được thôi tôi nghĩ cách giúp cậu”

Diệp Tử Yên khó hiểu:” Không phải liền đi gặp cậu ấy tỏ tình là xong sao?”

Charles khinh bỉ:” Cách làm của cậu quá thô tục rồi, yên tâm tôi đây sẽ giúp cậu có màn tỏ tình khiến cậu ta không bao giờ quên”

Charles hướng cô ngoắc tay, lại đây. Hai người họ thì thầm lên kế hoạch với nhau:” Cậu hiểu chưa?”

Diệp Tử Yên gật gật đầu

“ còn không mau nhắn tin hẹn cậu ta” Charles nói

Một kế hoạch tỏ tình ra đời từ đó, đúng là khiến Sở Viêm không thể nào quên.

Diệp Tử Yên lấy điện thoại ra gọi thẳng cho anh:” Alo, Sở Viêm?”

Sở Viêm bên đầu dây bên kia khẽ ừm một tiếng

Cô tiếp tục nói:” Hội thao năm đó, cậu thua còn nợ tôi một điều, cậu còn nhớ không?"

Sở Viêm nghe cô nói vậy liền nhớ khung cảnh năm ấy, trả lời:” nhớ, cậu muốn điều gì?”

Diệp Tử Yên nhìn Charles: nhất định phải nói vậy sao. Charles hướng cô gật đầu. cố lên. Cô nói:” Mình muốn nhờ cậu giúp tỏ tình một người”

Sở Viêm nghe cô nói liền im lặng, Diệp Tử Yên thấy vậy liền nói:” Năm đó cậu đã hứa với mình rồi. Cụ thể mình nhắn cho cậu sau”. Cô nhanh chóng cúp máy

Sở Viêm đứng im một lúc. Anh lấy lại được cảm giác. Cười khổ

Hôm sau, bầu không khí lạnh lẽo bao trùm cả công ty họ. Một người không nhin được đến hỏi Trương Vỹ:” hôm nay sếp bị làm sao thế. Mới sáng sớm đã họp rồi. Lúc nãy tôi thấy trưởng phòng nhân sự run lẩy bẩy như sắp khóc đến nơi a”

Trương vỹ bóp trán, lắc đầu:” Các anh cũng cẩn thận, hôm nay tâm trạng sếp không tốt. Mấy sai sót nhỏ cũng bị sếp đào ra”

“ Được, được”

Trong phòng làm việc, người đàn ông đang báo cáo với anh. Sở Viêm nghe liền nhíu mày:” đây là báo cáo tháng của anh làm sao. Mấy người có phải muốn nghỉ việc hết rồi. Báo cáo đơn giản cũng làm không xong. Cho cậu hai giờ làm lại, không xong thì cuốn gói đi”

Trương Vỹ thấy người trong phòng ra hết, anh bước vào, vừa vào cả người liền run. Nhiệt độ có phải hơi thấp không a:” Sếp hợp đồng phó giám đốc nhờ anh xem qua”

Sở Viêm nhìn anh:” Cái này cũng phải đưa cho tôi, công ty nuôi anh ta làm gì?”

Trương Vỹ nghe anh nói, liền vâng dạ rời khỏi phòng, cười khổ:” phó giám đốc anh hại tôi a”

Sở Viêm nhận được tin nhắn của cô, tối nay sẽ tỏ tình tên đàn ông đáng chết kia. Ha, còn chuẩn bị lâu như vậy, đúng là rất chú tâm. Anh thật sự không muốn thực hiện lời hứa kia

Đến tối, Diệp Tử Yên liền nhắn tin cho anh ra quảng trường.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play