Nghĩ như vậy, Vu Diệu Diệu vừa tức lại cảm thấy ấm ức: “Hôm nay em bị người ta bắt nạt, anh lại còn mắng em.”
Bạch Thần cười lạnh: “Bị người ta bắt nạt? Cô bắt nạt người khác còn ít chắc?”
Vu Diệu Diệu bối rối trong lòng, nhưng rất nhanh đã vào vai trở lại: “Anh yêu à, sao anh lại nói em như vậy? Em là người như thế nào anh còn không biết sao? Sao anh không lên Weibo mà xem đi? Rõ ràng là bị cướp bài hát cơ mà!”
Bạch Thần “hừ” một tiếng: “Cô nghĩ tôi đần chắc? Bài hát đó chính là của Kiều Nhung, cô muốn cướp tài nguyên của người ta, ý xấu không thành nên mới cắn người ta một phát, tôi nói không sai chứ?”
Vu Diệu Diệu chột dạ, nhanh chóng cất tiếng nghẹn ngào: “Em… em không có, em thật sự không làm vậy…”
Bạch Thần ghét bỏ đáp: “Được rồi, cô đừng có giả vờ đáng thương nữa, tôi gọi điện để báo cho cô biết, chúng ta kết thúc từ đây, sau này cô đừng hòng mượn oai hùm mà tác quái nữa.”
Vu Diệu Diệu vô cùng hoảng loạn, lần này cô ta thật sự khóc thành tiếng: “Vì sao chứ… Vì sao đột nhiên lại nói chia tay? Chuyện lần này là em không đúng, em xin lỗi Kiều Nhung có được không? Anh đừng bỏ rơi em, có được không?”
Bạch Thần nhíu mày muốn ngắt điện thoại.
Vu Diệu Diệu dường như nhận ra anh ta đang muốn gì, tức khắc hét chói tai: “Bạch Thần! Anh không thể bội tình bạc nghĩa như thế! Em đã dâng hiến bản thân mình cho anh! Anh không thể bỏ rơi em như vậy!”
Bạch Thần sửng sốt, anh ta nở nụ cười trào phúng: “Bội tình bạc nghĩa? Chẳng lẽ cô nghĩ rằng chỉ cần tới bệnh viện “vẽ” lại cái màng đó là sẽ lừa được tôi sao? Không muốn bị bội tình bạc nghĩa, sao cô không đi tìm vị kim chủ mát tay nào đó của mình đi? Đừng nói với tôi rằng cô vọng tưởng, cho rằng tôi sẽ kết hôn với hạng đàn bà lẳng lơ như cô đấy chứ?”
Vu Diệu Diệu thảng thốt, cô ta khẽ run, sau đó lại tiếp tục gào la, làm như không nghe thấy lời Bạch Thần nói.
Bạch Thần xoa lỗ tai mình, quả thật là cảm thấy chán ghét, anh ta chốt một câu: “Nể tình hai ta khi trước, khuyên cô đừng ăn không nói có nữa, bằng không phong sát chưa phải kết thúc đâu!”
Những lời này giống như một gáo nước lạnh dội lên đầu Vu Diệu Diệu.
Cô ta tỉnh táo trở lại, run rẩy nhìn di động, phát hiện đối phương đã ngắt máy.
Cô ta nhớ lại lời Bạch Thần vừa nói.
Phong sát?
Có ý gì chứ?
Cho dù cô ta đã làm sai, cũng không tới mức bị phong sát chứ?
Mới nghĩ như vậy, người đại diện đã đẩy cửa đi vào.
Ánh mắt anh ta phức tạp, còn có phần tức giận, anh ta nhìn Vu Diệu Diệu, giọng điệu không vui: “Tổng công ty vừa mới ra quyết định hủy bỏ hết lịch trình trong kế hoạch của em.”
Đôi môi Vu Diệu Diệu khẽ run, cô ta không phục, bèn hỏi: “Vì sao chứ? Chỉ vì vì tôi nhằm vào Kiều Nhung thôi sao?”
Người đại diện hận rèn sắt không thành thép: “Em đã biết rồi còn dám làm sao? Anh đã bảo sẽ đi tìm bài hát khác cho em, em không thèm nghe, kết quả bây giờ cũng là do em gieo gió gặt bão.”
Vu Diệu Diệu điên cuồng gào rít: “Dựa vào cái gì! Tôi hot hơn Kiều Nhung không biết bao nhiêu lần, nguồn lợi cũng cao hơn cô ta, tại sao lại làm thế với tôi chỉ vì cô ta?”
Người đại diện lạnh lùng nói: “Chỉ dựa vào thân phận của Kiều Nhung đã đủ đè bẹp em rồi.”
Vu Diệu Diệu không tin: “Không thể nào, nếu Kiều Nhung có thân phận đặc biệt, sao có thể nghèo túng như vậy? Sao lại có nhiều người dám mắng cô ta như vậy?”
Người đại diện mất kiên nhẫn: “Em không tin cũng phải tin, đó chính là sự thật.”( truyện đăng trên app TᎽT )
Vu Diệu Diệu cắn môi thật mạnh, nước mắt nhỏ xuống hai gò má, mãi tới khi cánh môi bị cắn cho bật máu, cô ta mới lên tiếng khẩn cầu: “Anh Triệu ơi, anh cứu em được không? Em không muốn bị phong sát, em nổi tiếng như vậy, sao có thể bị phong sát được?”
Người đại diện nhìn cô ta, cũng cảm thấy thương xót, bất đắc dĩ trả lời: “Anh không giúp được em… Như vậy đi, em cứ lánh đầu sóng ngọn gió trước đã, không chừng ngày nào đó phía trên quên chuyện của em, anh lại để em tiếp tục hoạt động.”
Vu Diệu Diệu không nói gì, chỉ rũ đầu, nức không ngừng nở.
Người đại diện nhìn cô ta một cái rồi thở dài, đẩy cửa rời đi.
Vu Diệu Diệu khóc được một lát, cô ta đột nhiên lấy di động mở Weibo, phát hiện toàn bộ hotsearch đều đã thay đổi.
Những đề tài bất lợi cho Kiều Nhung đều đã bị bưng bít, đề tài có độ thảo luận cao nhất bây giờ là:
# Vu Diệu Diệu là bạch liên hoa hạng nhất #
# Vu Diệu Diệu bôi nhọ Kiều Nhung #
# Vu Diệu Diệu cút khỏi giới giải trí #
…
Vu Diệu Diệu run rẩy nhấn vào một hotsearch trong số đó, thứ đầu tiên trong thấy là bài đăng giải thích của Kiều Nhung trên Weibo.
Nếu chỉ là bài đăng giải thích thì chẳng có gì đặc sắc, dư luận sẽ không tin cách thanh minh nhạt nhẽo này.
Nhưng lần này ngay cả tài khoản của đoàn phim Thiên Trảm lẫn công ty giải trí Thịnh Tinh đều chia sẻ bài đăng của cô, cũng ra mặt giải thích giúp cô, nói rằng bài hát “Tuyệt” này vốn giao cho Kiều Nhung hát.
Sau đó, không hiểu sao Tống Trạch lại nổi cơn điên, đăng bài kể rằng mình đã tình cờ tới phòng thu khi cô hát bài này, thậm chí còn khen cô thể hiện rất khá, hay hơn khi trước gấp trăm lần, mong mọi người hãy đón nhận.
Vì thế, những lời mắng mỏ lăng mạ dành cho Kiều Nhung đều chuyển hướng sang cô ta, khu bình luận trên Weibo của cô ta ngập ngụa lời chửi rủa trong nháy mắt.
Ngay cả fan hâm mộ của cô ta cũng lần lượt quay xe thành antifan, nói rằng rất thất vọng về cô ta.
Mắt thấy chuyện này, Vu Diệu Diệu cũng không chịu nổi nữa, chỉ biết ôm đầu gối lớn tiếng gào khóc.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT