Kiều Nhung mím môi, cô nghĩ một lát, gắp một miếng sườn heo chua ngọt, thả vào bát của anh.
Sau đó nghiêm túc nhìn anh bảo: “Sư tôn, người cũng ăn đi.”
Ngạn Mộ đã không còn là Mộ Phong Tiên Tôn không cần ăn uống vẫn sống được.
Ở thế giới hiện đại, anh cũng chỉ là người trần mắt thịt, cần phải ăn uống mới sống được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT