Cổ Ôn Thư im lặng không nói gì, ánh mắt vẫn luôn dừng ở trên người Tạ Hoài Y.
Tạ Hoài Y mỉm cười mặc cho anh ta đánh giá, nụ cười tựa như ánh mặt trời, thật sự rất giống chàng trai ấm áp đượm vẻ thanh xuân.
Anh lễ phép chào hỏi: “Giáo sư Cổ, em chào thầy, cảm ơn thầy đã chiếu cố Nhung Nhung.”
Cổ Ôn Thư mỉm cười ôn hòa: “Đừng khách sáo như vậy, em ấy cũng đã giúp tôi mà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT