Tá Nguyệt lần đầu tiên gặp Tá Thu trong tình cảnh khó mà nói nên lời này, một người vừa trốn khỏi phòng thí nghiệm còn một người thi đang hôn mê không biết bao giờ mới tỉnh lại.

Mắt kính nói thiếu nữ tóc xám này chính là mẹ cậu.

Đã qua mười năm rồi dung mạo cô vẫn không thay đổi, chỉ có máu thịt trên người là dần bị rút khô, gã nói mẹ cậu là dị khủng hùng mạnh và xinh đẹp, là ứng cử viên đắt giá cho ngôi vị dị khủng vương, nếu như không gặp phải Liam thì cô bây giờ có lẽ không làm được vương thì cũng là lãnh chúa dưới một trên vạn.

Tuy nhiên thiếu nữ dị khủng máu lạnh vô tình lại đi chọn tình yêu, còn là với một gã đàn ông thuộc chủng tộc đối đầu với mình, chính là cha cậu—Liam Ethanward.

Sau khi Tá Thu mang thai thì sự tình của hai người bị phát hiện, bên phía dị khủng yêu cầu cô phá thai đi bằng không sẽ tước tư cách làm ứng cử viên của cô, về phía Liam thì hoàng đế yêu cầu ông phải giết chết Tá Thu nếu không ông sẽ trở thành kẻ thù của toàn nhân loại.

Hai người quyết không buông tay nhau ra, kết quả là dắt tay nhau chạy trốn đến một tinh cầu khác, dưới sự truy đuổi gắt gao của toàn tinh cầu Noah, Tá Thu và Liam quyết định chọn một tinh cầu không có dị năng để sinh sống, nơi này cũng là vùng đất mà số ít dị khủng ‘ăn chay’ chọn đến sinh sống rồi chết đi dưới hình hài con người…

Cứ tưởng sẽ là một cuộc tình đẹp nhưng khi Tá Thu mang thai đến tháng thứ bảy liền vô tình vạch trần được bộ mặt thật của người chồng hiền lành này, ông ta không đến đây một mình mà sau đó toàn bộ cấp dưới của ông ta cũng đến theo, người ở hành tinh này không có dị năng, tuổi thọ không lâu dài như tinh cầu Noah, dựa vào đó mà Liam dễ dàng dùng thuốc kéo dài tuổi thọ để moi được một nguồn đầu tư khổng lồ, dựa vào đó bọn họ tự tạo ra một khu thí nghiệm dưới lòng đất, dưới sự bảo vệ gần như tuyệt đối, toàn bộ thí nghiệm vô nhân đạo được tiến hành dưới này.

Không chỉ dị khủng mà con người cũng bị thí nghiệm.

Mà chính bản thân cô cũng nằm trong bộ hồ sơ mẫu thí nghiệm quan trọng bậc một, cả đứa trẻ trong bụng còn chưa sinh ra cũng đồng cảnh ngộ.

Tá Thu vẫn không dám tin những gì xuất hiện trước mắt mình, cô bắt một nhân viên trong đó rồi tra khảo gã ta, cuối cùng đáp án cô nhận được chẳng khác gì địa ngục nhân gian.

Cái cuộc tình tưởng chừng như là hạnh phúc nhất thế gian chẳng qua chỉ là cuộc thí nghiệm của Liam mà thôi, hắn dùng chính đứa con của mình để xác nhận kết quả, và hắn đã thành công, kết quả là đứa bé bán dị khủng trong bụng Tá Thu phát triển rất tốt, chỉ còn hai tháng nữa là được sinh ra, lúc đó chính là thời khắc cả hai mẹ con bị đưa vào phòng thí nghiệm.

Đứa bé được tạo ra bởi dị năng giả thời gian mạnh nhất bấy giờ của hành tinh Noah và dị khủng cấp cao hùng mạnh, đây là tiền lệ trước giờ chưa từng có của vũ trụ, là vật thí nghiệm hoàn hảo nhất.

Tá Thu gần như sụp đổ, cô phá hủy tất cả, giết tất cả những thành quả và con người ở trong phòng thí nghiệm cuối cùng bỏ trốn.

Thế nhưng năm năm sau Tá Thu lại bị Liam bắt lại lần nữa, nhưng đứa bé thì lại không thấy.

Hai năm sau, cũng chính là lúc Tá Nguyệt được Rosalia tìm thấy, bị nuôi nhốt thêm hai năm nữa rồi cũng thành vật thí nghiệm.

Dị năng thời gian cậu thừa hưởng từ cha, dị năng hệ phong và khả năng chữa lành vô hạn được thừa hưởng từ mẹ.

Tá Nguyệt nhìn thiếu nữ trong lồng kính, tóc của cô là màu xám giống với Tá Nguyệt lúc phát điên, hẳn là lúc đó đầu óc không tỉnh táo nên vô tình để máu dị khủng trong người lấn át, Tá Nguyệt nhỏ hơn rất nhiều so với đứa trẻ mười tuổi, lại thêm bệ đỡ của khoang dinh dưinxg rất cao, cậu thậm chí còn không với tay lên thấu đầu gối của bà, cậu áp mặt vào lớp thủy tinh lạnh lẽo, cố gắng tưởng tượng ra cảm giác ấm áp khi được chạm vào mẹ, cậu không có ký ức về bà, hẳn là lại bị xóa đi nữa rồi, tất cả những gì Tá Nguyệt có chính là trái tim cảm thấy bình yên khi được ở gần bà.

Kính mắt không muốn làm phiền cuộc gặp gỡ ngắn ngủi này của hai mẹ con, gã rời đi đến một góc hẻo lánh rồi mở tài liệu trong trí năng ra nhìn, chính là toàn bộ tội ác của Liam và phòng thí nghiệm, còn có những tai to mặt lớn đã nhúng tay vào, chỉ cần gã gởi cái này đến gia tộc Harald thì nơi này coi như xong, Tá Nguyệt và mẹ sẽ được cứu, nhưng cuộc đời của những người làm việc trong phòng thí nghiệm sẽ chẳng còn gì cả, kể cả gã.

Đi theo Liam gần tám năm, ban đầu từ phấn khích cho đến đến bình tĩnh rồi chết lặng, cuối cùng là tuyệt vọng, mắt kính tự nhận mình yêu khoa học và thí nghiệm đến không cần mạng, nhưng đứng trước những hành vi tàn bạo của Liam, gã tự nhận đây mới là tên điên chân chính.

Điên đến mức gã run sợ, điên đến mức gã muốn tự tay phá hủy.

Sau khi mắt kính rời đi, Tá Thu vốn dĩ đang hôn mê bắt đầu có dị động, Tá Nguyệt cũng cảm nhận được điều này, giống như liên kết vô hình giữa mẫu tử, cậu ngẩng đầu nhìn bà.

Tá Thu cũng đang nhìn Tá Nguyệt, chỉ trong một giây cô đã biết đây là máu mủ của cô, một đôi mắt vàng kim xinh đẹp động lòng người, dường như nó đang khóc, thế nhưng nước mắt đã bị dịch dinh dưỡng xung quanh cuống trôi đi, chỉ còn yêu thương vô bờ giành cho Tá Nguyệt và đau khổ cho đứa con của mình.

Cô muốn cúi xuống nhìn rõ đứa bé trước mắt mình, hơn bốn năm không gặp đứa nhỏ này không lớn hơn được là bao nhiêu, cô dùng tất cả sức lực của mình bảo hộ nó năm năm, thế nhưng vẫn không thoát khỏi nanh vuốt của Liam.

Tá Thu vươn tay lên chạm vào lồng kính, toàn bộ dị năng đã bị hao kiệt, chỉ còn thân xác tàn tạ mãi mà không chết được này, Tá Nguyệt hiểu cô muốn làm gì, cậu dùng dị năng hệ phong nâng thân thể mình lên đứng đối diện với tầm mắt Tá Thu, bàn tay quấn đầy băng vải của cô cách một lớp thủy tinh xoa lên mắt, mũi, miệng Tá Nguyệt, cô ở nụ cười yếu ớt gần như tang thương…

Con của mẹ, bảo bối của mẹ,…

Xin lỗi con nhiều lắm…

Cũng yêu con nhiều lắm…

Lần đầu tiên Tá Nguyệt biết nước mắt không chỉ mặn mà còn đắng, nó như mang theo gai độc đâm vào môi lưỡi cậu, trượt xuống cổ họng gây nên một trận tê tái không nói nên lời, tầm nhìn mờ đục dần đi, lệ tuông rơi không ngừng, càng lau càng nhiều, càng chà xát thì hai mắt càng muốn khóc hơn, mắt đau, đầu đau, lồng ngực càng đau, đứa bé chịu cực hình tàn bạo hơn nửa năm không rơi một giọt nước mắt nay khóc càng thê thảm, khiến thiếu nữ trong lồng kính chỉ muốn phá tan xiềng xích trói buộc mình để ôm lấy cậu…

“Mẹ… mẹ ơi… mẹ, con nhớ mẹ lắm…”

Tá Thu bật khóc khi nghe những lời này, cô đau đớn cào tay vào thủy tinh với ước vọng viễn vông sẽ xé nát được nó, thế nhưng không thể, máu từ móng tay chảy ra như minh chứng cho sự bất lực của cô, nhìn bảo bối của mình bị hành hạ chỉ còn da bọc xương, Tá Thu hận Liam thấu xương, càng hận bản thân mình lúc đó mắt mù mới yêu phải cái thứ súc sinh heo chó không bằng này, loại cầm thú đó nếu cho cô cơ hội, cô tuyệt đối sẽ ăn thịt uống máu gã để bù đắp những tháng ngày đau khổ mà cô và con trai phải chịu…

Thời gian trò chuyện của hai mẹ con không được lâu bởi vì Liam đã đến, Tá Nguyệt có thể cảm nhận được sự hiện diện của ông chỉ cách bọn họ có mỗi một cánh cửa mỏng manh, Tá Thu lo lắng nhìn cậu, cô bảo cậu hãy chạy đi thế nhưng lời đến bên môi thì bị nuốt ngược trở lại, đi đâu bây giờ, Tá Nguyệt chưa từng rời khỏi lòng bàn tay của Liam, trong khu thí nghiệm tưởng chừng như rộng lớn này chẳng có gì ngoài tai mắt của Liam, cậu thoát không được, hai mẹ con bọn họ thoát không được…

Cà: Cho những bạn không hiểu toàn cảnh của phần “Angel” này.

Dưới sự giúp đỡ của Eli, Tá Nguyệt được đưa vào chính trí óc của mình để tìm lại ký ức do bị thuốc cấm (Rosalia tiêm vào) làm quên, đây là thế giới trong tiềm thức của Tá Nguyệt, cũng là những gì cậu đã từng trải qua, bây giờ cậu đang chậm rãi tự thân trải nghiệm một lần nữa để tìm lại bản thân và nguồn gốc của mình.

Những sự kiện xảy ra trong phần “Angel” này đều là ký ức bị lãng quên của Tá Nguyệt, sau khi nhớ lại hết thì sẽ quay về thế giới cũ.

Angel là tên ban đầu của Tá Nguyệt, được Liam đặt cho, cậu là bán dị khủng, là con trai của Liam và Tá Thu, cả hai mẹ con đều bị đưa vào làm thí nghiệm của Liam.

Rosalia dưới lệnh của Liam phải dùng thuốc hủy hoại não bộ của Tá Nguyệt, để cậu hoàn toàn biến thành một vật thí nghiệm ngoan ngoãn, mỗi khi có dấu hiệu nhớ lại, hoặc phát điên, Rosalia sẽ khiến Tá Nguyệt lâm vào trạng thái chết giả( giống như 2 lần Tá Nguyệt phát điên đâm lão viện trưởng, Rosalia đều làm cậu bị thương rồi mới tiêm thuốc) rồi tiêm thuốc cho cậu, khiến cậu quên đi những sự kiện quan trọng nhưng vì lòng thương hại mà bà ta không tiêm thuốc vào người Tá Nguyệt lúc cậu đang bị thương nặng nhất (bị bắn vào đầu vào đêm thấy Alex cùng lão viện trưởng), nhờ lòng tốt nhất thời này mà Tá Nguyệt giữ được đầu óc bình thường chứ không phải là một vật thí nghiệm vô tri.

Cả lũ trẻ trong cô nhi viện đều là vật thí nghiệm của Liam, chúng được Liam đưa vào để làm giảm mức độ cảnh giác của Tá Nguyệt xuống, trong số đó chỉ có Alex, Emily và Heli là chưa bị đem đi thí nghiệm.

Bây giờ Tá Nguyệt đã biết thân phận của mình, cũng gặp được mẹ, Liam thành công trở thành ông bố, người chồng tâm thần bệnh hoạn nhất trong các cặp cha con.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play