“Ba bức họa này nếu có thời gian rảnh thì xem nhiều một chút, đối với cậu sẽ có tác dụng, ngoài ra ta sẽ dạy cậu một môn kiếm pháp, một môn bộ phạt, công pháp ta không dạy cậu nữa, tộc Ma Lang của cậu có công pháp đủ dùng rồi.”
Lý Hiên đưa ngón tay trỏ lên, lập tức điểm vào trán của Tiêu Kiếm, truyền qua cho cậu Tinh Thần Kiếm Pháp, Lưu Vân Bộ và Cảm Ngộ Tri Thức.
Hai năng lực đầu có lượng kiến thức rất lớn, đủ để Tiêu Kiếm mất một đoạn thời gian.
Muốn cảm ngộ thông suốt đạt tới viên mãn, Tiêu Kiếm phải mất rất nhiều thời gian cố gắng.
Chỉ truyền cảm ngộ, cũng chỉ là giúp Tiêu Kiếm đi một đường tắt, sau cùng vẫn phải là cậu tự cố gắng.
Còn về những kiến thức như nghề rèn, phong ấn, v.v Lý Hiên vẫn chưa truyền lại.
Bởi vì Tiêu Kiếm không thể kế thừa được hết, Lý Hiên nhất quyết giữ lại trong bức họa.
Đợi sau khi truyền thụ xong, Lý Hiên nhìn Tiêu Kiếm đang hấp thụ kiến thức, chuẩn bị rời đi.
Chuyện thu nhận đồ đệ đã xong, thứ gì cần lưu lại cũng lưu lại rồi, những thứ còn lại không cần can dự quá nhiều nữa rồi, lão già Cổ Phong bên đó, rõ ràng không bằng lòng để anh và Tiêu Kiếm có sự tiếp xúc quá nhiều.
“Được rồi, ta nên đi rồi.” Lý Hiên yếu ớt nói.
“Đã đi rồi sao?”
Cổ Phong nghi hoặc không hiểu nhìn Lý Hiên, ông vẫn luôn cho rằng Lý Hiên giúp Tiêu Kiếm, là vì có mục đích riêng, vì muốn đòi lấy thứ gì đó.
Nhưng bây giờ thì hay rồi, Lý Hiên đưa xong đồ liền đi luôn, thật khiến Cổ Phong không thể hiểu nổi.
“Phải, thứ gì nên cho ta đã cho rồi, đủ rồi.”
Lý Hiên gật đầu, giậm một bước lớn hướng ra khỏi tiểu viện, trong ánh mắt nghi hoặc của Cổ Phong mà từ từ đi xa.
“Thật là một tên tiểu tử kỳ quái.”
Cổ Phong lấy ra từ túi trữ đồ một cái đùi gà, vừa ăn vừa nghi ngờ nói, cảm thấy Lý Hiên quá kỳ lạ, khác xa với những gì mà ông tưởng tượng.
“Không cần biết với mục đích gì, tiếp sau đây ta sẽ ở cạnh Tiêu Kiếm bảo vệ cậu, chỉ cần có ta ở đây, ai cũng đừng mong ảnh hưởng đến Tiêu Kiếm.”
Cổ Phong trịnh trọng hạ quyết tâm, tiếp tục bảo vệ bên cạnh Tiêu Kiếm, đợi cậu thức tỉnh.
Không lâu sau.
Tiêu Kiếm dần dần mở mắt, trong mắt hiện lên sự vui mừng.
“Sư tôn của cậu đã truyền cho cậu những gì mà cậu vui như vậy?” Cổ Phong nghi ngờ.
“Tinh Thần Kiếm Pháp, Lưu Vân Bộ, cảm giác như rất lợi hại, cũng coi như là người tu tiên, cũng có thể tiếp tục sử dụng.” Tiêu Kiếm nghiêm túc nói.
“Ồ? Vậy vượt qua cả dự liệu của ta rồi, có điều ba bức họa này có tác dụng gì? Ta vừa xem qua cũng không phát hiện ra có chỗ nào đặc biệt.” Cổ Phong nghi hoặc.
“Vậy sao?”
Tiêu Kiếm nghi hoặc mở ba bức tranh ra xem, cẩn thận tỉ mì quan sát.
Kết quả cũng không nhìn thấy được gì, chỉ cảm thấy ba bức họa này vô cùng chân thực, rất giống như thật.
“Trong bức họa này khẳng định có bao gồm cái gì đó, sau này tôi sẽ từ từ nghiên cứu, sư tôn đâu rồi?” Tiêu Kiếm nghi ngờ nhìn xung quanh.
“Anh ta đi rồi, nhắc cậu hãy tu luyện cho tốt, đi thôi, ta đưa cậu đến một nơi dùng những đan dược này, để cậu càng mau chóng thức tỉnh huyết mạch.”
“Được, đáng tiếc sư tôn đi rồi, tôi vẫn còn chưa kịp cảm tạ.
“Sau này sẽ có cơ hội thôi.”
“Dạ.”
...
Phía bên ngoài thành Ma Lang.
Lý Hiên thúc ngựa trắng mau chóng chạy, đồng thời cũng thăm dò Trái tim băng vừa có được.
[Trái tim băng: Gia tăng khả năng kháng lại những công kích hàn lạnh, ở trong hoàn cảnh hàn lạnh, sức chiến đấu càng mạnh, uy lực của năng lực này tăng vượt bậc,]
“Chính là nó?!”
Lý Hiên cau mày, cảm thấy năng lực này có chút không bình thường.
Cái chính là năng lực này giống “Tăng sức bảo vệ” thôi, thiên về hỗ trợ, Lý Hiên càng muốn những năng lực loại tấn công hơn.
“Bỏ đi, hỗ trợ thì hỗ trợ vậy, dù sao thì cũng chỉ cần sức mạnh của Tiêu Kiếm thăng cấp, ta cũng có thể tiếp tục có được phần thưởng khac.”
Lý Hiên thầm nhủ rồi thúc ngựa đi về phía trước, lắc lư trên con đường chính càng đi càng xa.
Ở một nơi khác.
Trong núi Thập Vạn.
Một bà bà tai mèo đang lặng lẽ ngồi trên đỉnh núi, trong linh lực cuồn cuồn, từ từ mở mắt.
“Phù! Thực lực lại tiến thêm một bước, kỳ lạ, người trong thiên mệnh mà ta hỗ trợ sao vẫn chưa đến? Theo lý mà nói thì đã phải sớm đến núi Thập Vạn rồi mới đúng.”
Bà bà tai mèo lấy ra vài viên đá kỳ dị, vẽ vẽ lên mặt đất, rất nhanh đã có kết luận.
“Thì ra người tộc mèo mà ta hỗ trợ lại chạy đến thành Bạch Vân, quả nhiên, bói toán không phù hợp với dùng trên người có thiên mệnh, hại ta ngày ngày chờ ở đây vô ích, phiền thật, thôi bỏ đi, đi tìm cô ấy thôi.”
Bà bà tai mèo nói xong, nhẹ nhàng huýt một tiếng sáo, lập tức trong bầu trời tối đen, có một con chim ưng từ từ đáp xuống.
“Đi thôi, chúng ta đến thành Bạch Vân.” Bà bà tai mèo nhẹ bay bay lên lưng con chim ưng, giẫm lên con chim hạ lệnh.
(Tiếng chim kêu!)
Theo tiếng con chim ưng kêu, tiếng gió rít lên, lão bà bà thúc con chim ưng khổng lồ bay lượn trên không trung mà rời đi.
Thời gian trôi đi.
Chớp mắt đã ba ngày trôi qua.
Tại thành Bạch Vân, trong tiêu cục Bạch Vân.
Lý Hiên đã đi mất ba ngày, cuối cùng cũng mệt nhọc về đến tiêu cục Bạch Vân, quay về tiểu viện của mình.
Sau khi về đến nhà, Lý Hiên lập tức gặp mặt cha mẹ, cũng muốn để họ yên tâm.
Tiếp đó Lý Hiên đi tìm Tần Nguyệt, đáng tiếc bọn họ đã đi luyện tập mất rồi, không có ở nhà.
Lý Hiên lập tức quay về dựa trên chiếc ghế của mình, uể oải mở tiểu phụ trợ, tra xem tình hình.
[Ding! Đệ tử Tần Nguyệt và Tống Tiểu Mỹ lúc tập luyện, Tần Nguyệt bất ngờ bị nhốt trong trận pháp.]
[Ding! Đệ tử của ngươi Tống Tiểu Mỹ ở ngoài trận pháp, gặp tộc chuột, cưỡng ép kích hoạt huyết mạch chém giết tộc chuột, đã bị nội thương.]
[Ding! Đệ tử của ngươi Tống Tiểu Mỹ gặp được hộ vệ của mình, thành công trị khỏi nội thương, tu vi có chút nâng cao.]
[Ding! Phân thân số 1 Khang Sát Giả, dần theo một răm phân thân lại lần nữa giao chiến với tộc chuột.]
...
Một lượng lớn tin tức xuất hiện trước mắt.
Lý Hiên chỉ xem đến dòng thứ tư, đột nhiên cảm thấy khí huyết trong cơ thể rung động, giống như nước sôi cuồn cuộn.
“Khí huyết của ta! Khí huyết của ta cuối cùng cũng đạt đến giới hạn rồi, sắp đột phá lên đến cấp tông sư rồi, tốt, quá tốt rồi!”
Lý Hiên vui mừng không ngớt, vội chạy xuống căn phòng dưới dất khóa cửa lại, sau đó ngồi khoanh chân lại, bắt đầu thử đột phá lên cấp tông sư.
Cấp tông sư là hiện thân của sự biến hóa khi khí huyết đạt đến cực hạn, có thể nói đó là giai đoạn thay da đổi thịt.
Sau khi đạt được cấp tông sư, chỉ cần có linh căn thì có thể luyện khí tu tiên, trở thành người tu tiên lớn mạnh.
Nghĩ tới việc bản thân có thể trở thành người tu tiên, Lý Hiên không chờ đợi mà bắt đầu đột phá cố gắng hướng tới cấp tông sư.
Thời gian trôi đi, rất nhanh đã qua nửa tiếng rồi.
Bên trong căn phòng dưới đất tối tăm, khí huyết xung quanh Lý Hiên chuyển động, sức mạnh vô cùng mạnh tràn xung quanh, tạp chất màu xám đen từ trong da từ từ bài trừ ra, hoàn toàn biến đổi trong khí huyết cuồn cuộn.
[Ding! Tu vi của ngươi đột phá đến cấp tông sư, phân thân của ngươi có sức chiến đấu tăng vọt, Huyết nhân ngẫu của ngươi cũng tăng lên rất nhiều.]
“Cuối cùng cũng đạt được cấp tông sư, quá tốt rồi, tiếp sau đó là tu tiên rồi.”
Lý Hiên lấy từ trong túi trữ đồ một quyển sách, đây là cuốn sách trước đây Tần Nguyệt đưa cho anh, sách có tên “Khải Linh Công”
Bởi vì sau này có thể tùy ý thay đổi công pháp, vậy nên giai đoạn này Khải Linh Công là hợp lý rồi.
Kìm lại mong đợi trong lòng, Lý Hiên đi tắm nhanh một chút, rửa sạch hết những tạp chất và những thứ đen ngòm trên thân.
Kết quả phát hiện bản thân ngày càng trắng, cảm giác trống rỗng ngày càng rõ rệt.
Lý Hiên sử dụng khả năng ẩn nấp, đem giấu đi cảm giác trống rỗng, nếu không ra khỏi cửa sẽ thu hút một đống động vật, nhỡ thu hút bọn chuột thì thật sự khó chịu.
Sau khi lo liệu xong xuôi, Lý Hiên hùng hổ quay vể căn phòng dưới đất, cầm lấy Khải Linh Công bắt đầu lần đầu luyện khí.
Ở một nơi khác.
Dưới chân núi Hàn Băng.
Thập trưởng lão của tộc chuột, nheo ánh mắt lạnh lùng nhìn lên núi Hàn Băng.
“Xác định Khang Sát Giả nhảy vào núi Hàn Băng rồi sao?” Thập trưởng lão lạnh lùng nói.
“Xác định, vô cùng chính xác, chúng ta sau khi đốt sạch khu rừng, bọn chúng không thể nhảy đi đâu được nữa, chỉ có thể mù quáng xông vào núi Hàn Băng.” Một tên râu dài giải thích.
“Rất tốt, dựa vào năng lực cấp tông sư của ta, mang theo một trăm năm mươi tộc nhân mạnh, tiêu diệt một trăm người của Khang Sát Giả dễ như trở bàn tay, lần này, nhất định phải giết được Khang Sát Giả, phải để cho nơi đây là nơi chôn của chúng, xuất phát!” Thập trưởng lão hét lên.
“Vâng!”
Theo sau mệnh lệnh của Thập trưởng lão.
Một trăm năm mươi tên tộc chuột đi theo hắn, trong tuyết trắng mênh mông hướng lên núi Hàn Băng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT