Dân trong thành cũng theo ánh mặt trời mà thức giấc, ngày càng nhiều người biết chuyện đêm quá, ai cũng kinh ngạc không ngừng, chạy ra ngoài thành xem.
Lý Hiên ở trong tiêu cục Bạch Vân đã tỉnh dậy, ăn xong bữa sáng trên bàn, bắt đầu thăm dò bảng số liệu của bản thân.
Ding!
Lý Hiên: Tư chất tuyệt phẩm võ học
Thể phách: Công lực cấp mười
Linh căn: Lôi Linh căn tuyệt phẩm
Thụ động: Tương tác tự nhiên, Miễn dịch bệnh và độc, Bản Năng Chiến Đấu, Tự Hồi Phục Ngay Lập Tức.
Thiên chất: Ẩn Nấp, Triệu Hồi Người Đá, Mắt Âm Dương, Tinh Thần Trấn Áp, Thần Giao Cách Cảm, Thượng Đế Thị Giác, Luyện Kiếm Vô Song, Huyết Phân Thân, Thần Lực Thiên Phú, Ưng Nhãn
Năng lực: Tông sư rèn, Tông Sư Luyện Đan Khí Huyết, Hội Họa Thần Kỳ, Bậc Thầy Phong Ấn Khí Huyết, Tinh Thần Kiếm Pháp, Thần Cung Thủ, Lưu Vân Bộ, Đầu Bếp Thần Kỳ
Lý Hiên thấy khả năng ẩn nấp, thấy triệu hoán người đá, mắt âm dương, tinh thần trấn áp những năng lực này, trên khuôn mặt nhợt nhạt lộ chút nụ cười.
“Khả năng ẩn nấp ta đã thử nghiệm qua, rất dễ dàng giúp ta có thể che giấu được tình hình của mình.”
Lý Hiên rất hài lòng với khả năng này, năng lực này kết hợp với cung thuật, chắc chắn có thể phát huy tác dụng cực đại.
Ngoài ra, anh chưa thử nghiệm năng lực triệu hoán người đá, dự định sau này sẽ thử nghiệm một chút.
Còn về tinh thần trấn áp, thật có chút hứng thú, Lý Hiên không kìm được mà mở phần giới thiệu lên.
[Tinh Thần Trấn Áp: Hao phí sức lực tinh thần của bản thân, ảnh hưởng và trấn áp tinh thần của người khác, phối cùng âm nhạc vô cùng hiệu quả.]
“Một năng lực thú vị, thử một chút xem sao.”
Lý Hiên đến trước một cái hòm, lấy ra một cây sao bằng ngọc trắng, cầm trong tay nhẹ nhàng xoay vòng.
Cây sao bằng ngọc trắng này là mẹ tặng cho anh, giá lúc mua rất đắt, chủ yếu là do ngọc trắng trên thế giới này rất đặc biệt, chế tạo sáo bằng ngọc trắng âm thanh sẽ càng hay, cũng càng vang.
Sáo bạch ngọc trừ việc giá thành cao, các mặt khác đều hơn hẳn các cây sáo thường khác.
Lý Hiên cầm cây sáo nhẹ nhàng thổi, âm nhạc du dương vang dội, hòa cùng âm thanh, còn có một lực trấn áp mãnh liệt xuất hiện.
Lý Hiên lập tức dừng thổi, trong mắt lóe sáng.
“Năng lực tuyệt vời, hơn nữa năng lực này còn có tác dụng đặc biệt.”
Lý Hiên muốn thử thêm một chút, có điều anh phát hiện Tống Tiểu Mỹ đang đi đến, liền giao cho phân thân thực hiện nhiệm vụ thử nghiệm này, mà anh tiện tay để cây sáo dắt vào eo.
Cộc cộc cộc!
Tiếng gõ cửa vang lên, nhịp gõ cửa khác hoàn toàn với Tần Nguyệt, rõ ràng càng nhanh vội hơn, âm thanh rất to.
“Vào đi, Tần Nguyệt đâu rồi? Cô bé không đến sao?” Lý Hiên cau mày hỏi.
“Vâng, chị ấy hai ngày nay đều đến Quái Thạch sơn cốc rồi ạ.” Tống Tiểu Mỹ giải thích.
“Ở đó cấp bậc quái vật không cao, cô bé đủ sức ứng phó rồi, qua đây ngồi đi, có phải lại có kiến thức phong ấn chưa hiểu rõ hay không?” Lý Hiên hỏi.
“Vâng sư tôn, tối hôm qua lúc con ngủ, vô duyên vô cớ lại đột phá rồi, nhưng cảm giác cơ thể rất mệt mỏi, không biết là vì sao.” Tống Tiểu Mỹ ngẩn ngơ.
“Đừng lo lắng, là sức mạnh huyết mạch của em, trong vòng một năm không phải cưỡng ép bản thân sử dụng huyết mạch nữa là được rồi.” Lý Hiên vỗ về.
“Vâng sư tôn, sư tôn, sắc mặt người vì sao lại nhợt nhạt như vậy? Có phải đã xảy ra chuyện gì hay không ạ?”
Tống Tiểu Mỹ thấy khuôn mặt nhợt nhạt của Lý Hiên, lo lắng hỏi.
“Không sao, lúc tu luyện có phát sinh chút chuyện rắc rối, qua vài ngày sẽ tốt thôi.” Lý Hiên tìm đại một lý do, “Em hỏi vấn đề của em đi.”
“Vâng ạ,”
Tống Tiểu Mỹ liền gật đầu, bắt đầu hỏi về kiến thức phong ấn, trong lòng quyết định, dự định lát nữa sẽ làm đồ gì đó ngon cho Lý Hiên tẩm bổ.
Thời gian qua đi.
Đợi sau khi hỏi xong vấn đề, Tống Tiểu Mỹ mau bước rời đi, đi mua chút nguyên liệu nấu ăn.
Trong phòng.
Lý Hiên vừa uống trà, vừa mở tiểu phụ trờ, tra xem tình hình của Tần Nguyệt.
[Ding! Phân thân số 22, nghe nói có huyết mạch đặc biệt xuất hiện, đã đi điều tra xem thế nào.]
[Ding! Phân thân số 1998, nghe nói có đứa trẻ thần bí giáng thế, đã đi điều tra.]
[Ding! Đệ tử của ngươi Diệp Phàm bị tộc chuột truy sát, rơi xuống vách núi, bị gió thổi vào trong một hang động chưa biết.]
...
“Nhưng tin tức lời đồn không đáng tin cậy, gần như cứ qua hai ngày lại có lời đồn, kết quả sau khi điều tra đều là lừa người.Ơ
Lý Hiên lắc đầu, tiếp tục tra xem tiểu phụ trợ, hi vọng trong tiểu phụ trợ sẽ có tin tức của Tần Nguyệt.
Thời gian tiếp tục trôi đi, lại thêm hai tiếng, tiểu phụ trợ đột nhiên có hai lời nhắc.
[Ding! Đệ tử của ngươi Lục Trường Sinh được Hắc Đế chỉ điểm, lĩnh ngộ được Bá Thể Quyền.]
[Ding! Đệ tử của ngươi Tần Nguyệt trải qua chiến đấu gian khổ, thành công giết được rắn khổng lồ vượt cấp, có được hai quả Dung Tâm, đang nhanh chóng trên đường quay về, dự định tặng cho ngươi.]
“Giết vượt cấp sao, thật lợi hại.”
Xem lời nhắc của tiểu phụ trợ, Lý Hiên khẽ cười, cảm thấy Tần Nguyệt ngày càng mạnh rồi, đã có thể nhanh chóng vượt qua người sư tôn như anh rồi.
“Hả?”
Lý Hiên đứng bật dậy, lạnh lùng nói: “Đúng là tìm đến cái chết!!”
Vèo!
Lý Hiên như một thanh kiếm sắc xông ra, nhanh chóng nhảy lên mái nhà, theo mái hiên nhà mà lao đi, nhanh chóng lao ra khỏi thành Bạch Vân.
Sau khi xông ra khỏi thành, tay phải của anh đánh mạnh xuống đất.
Ầm ầm!
Mặt đất chấn động, đất tung bay.
Một người đá cường tráng từ mặt đất từ từ leo lên, cơ thể cao ba mét, như người khổng lồ, khiến người khác có cảm giác ngột ngạt.
“Bái kiến chủ nhân!!”
Người đã cung kính khấu bái, chiếc đầu cao ngạo cúi xuống.
“Đi Quái Thạch sơn cốc!”
Lý Hiên nhảy lên vai người đá, chỉ huy nó nhanh chóng lao đi, trực tiếp xông đến Quái Thạch sơn cốc.
Người đá thực lực đã đạt đến tông sư luyện thể, có sức lực không thể tiêu diệt, chỉ cần có thổ nhưỡng nó có thể không ngừng chiến đấu.
Đây là điều bất thường của người đá, cũng là chỗ mạnh của Lý Hiên.
Kìm nén sự phẫn nộ trong lòng, Lý Hiên thúc giục người đá, sai nó chạy càng nhanh càng tốt.
Núi Liên Hoàn.
Nghe tên biết nội dung, núi này là một dãy núi liên tiếp hết núi này đến núi khác, núi không lớn, chỉ giống như là hàng chục quả đồi nối liền nhau.
Trong một khe núi tại núi Liên Hoàn.
Một trận đại chiến đã gần đến hồi kết thúc.
Chín người bổ khoái bảo vệ hai đứa bé, toàn thân đều là máu nhìn đối phương, nhìn một người đàn ông râu xồm xoàm cầm một thanh đao đầu hổ.
“Phế vật, đúng là một lũ phế vật, có chút chuyện nhỏ còn muốn ngăn cản Lôi Hổ của ta, ta xem các người chán sống, hay chê mệnh dài.” Gã đàn ông râu dày lạnh lùng nói.
“Không ngờ, ngươi đã đạt đến công lực cấp chín.” Có một bổ khoái sắc mặt khó coi lên tiếng.
“Lão tử tháng trước đã đạt được cấp chín rồi, chỉ cần ta có thể bắt thêm được mười đứa trẻ nữa giao cho bọn chúng, ta sẽ có thể đạt được công lực cấp mười.”
Lôi Hổ lạnh lùng nói, cầm thanh đao đầu hổ từng bước tiến đến, ánh mắt lạnh như băng nhìn mấy người bổ khoái.
Mấy người bổ khoái che vết thương, cố gắng bảo vệ hai đứa trẻ này rút lui về sau, an cũng tuyệt vọng đến cực điểm.
Nơi này hoang vu vắng vẻ, căn bản không có người đến cứu bọn họ, tiếp sau đó rất có khả năng là mất mạng ngay tại đây.
“Nhỡ kỹ tên của ta, ta là Lôi Hổ, giết các người chính là Lôi Hổ, chết đi!”
Ầm!
Theo tiếng nổ ghê gớm.
Một bóng hình vạm vỡ như người khổng lồ, từ xa nhảy mạnh đến, đáp xuống ngay chỗ Lôi Hổ đứng, trực tiếp giẫm lên hắn mà đi.
Sau đó.
Bóng hình như người khổng lồ lại tiếp tục chạy đi rất xa, hướng về phía xa lao tới.
Toàn bộ chuyện này đều không để tâm, mấy tên bổ khoái thậm chí còn chưa kịp phản ứng, người khổng lồ đó đã chạy khuất bóng rồi.
Đợi sau khi họ đã có thể phản ứng, thấy Lôi Hổ bị giẫm, mặt úp xuống đất.
Lại nhìn hướng mà người đá rời đi, trên mặt của họ hiện ra sự kinh ngạc, thậm chí còn có cảm giác không chân thật.
“Vậy là một đạp đã giẫm chết Lôi Hổ công lực cấp chín dưới đất, vừa rồi người đá đó ít nhất cũng có công lực tông sư.”
“Đúng, Lôi Hổ đến phản ứng cũng không kịp, đã bị giẫm bẹp trên mặt đất, chứng mình người đá này rất mạnh.”
“Chúng ta chín người liên thủ vẫn không đánh lại được Lôi Hổ, kết quả hắn lại bị người đá một đạp giẫm chết, như vậy quá mạnh rồi, mấu chốt là người đá trên vai còn có một thanh niên đang đứng trên đó.”
“Ta cũng thấy thanh niên đó, dường như người đó khống chế người đá.”
“Không phải chứ? Nếu người đá mạnh như vậy, mà lại bị khống chế sao? Cũng quá khó tưởng tượng rồi. Lẽ nào thanh niên đó là người tu tiên?”
“Cái này...”
Mọi người lộ rõ vẻ kinh ngạc, cảm thấy thanh niên này rất có khả năng là người tu tiên trong truyền thuyết, chỉ có như vậy mới có thể giải thích người đá sao lại bị khống chế.
Những người này nghị luận sôi nổi, chỉ có Chu bổ đầu không nói lời nào, vẫn nhíu mày nhìn về phía xa.
“Chu bổ đầu, người sao không nói gì vậy?” Có một bổ khoái lên tiếng.
“Người thanh niên trên vai người đá, hình như ta đã gặp ở đâu đó.” Chu bổ đầu nghiêm túc nói.
“Đã gặp ở đâu ư? Có thật không?”
Mọi người không kìm được nhìn về hướng Chu bổ đầu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT