“Hai người nghe ta nói, lúc trước ta cũng cho rằng đây chỉ là bức họa bình thường, nhưng không ngờ, trong bức họa lại ẩn chứa nhiều thứ tốt như vậy, vượt ngoài dự đoán.”
Hạnh Nhi nghiêm túc nói, nghĩ tới bức họa này do Lý Hiên vẽ, cô không kìm được mà khen ngợi.
“Sư tôn của các em quả thật là quái vật rồi, không những vẽ rất chân thật, mà còn có thể để lại nhiểu cảm xúc trong bức trang như vậy, quan trọng là bức họa có thể giúp chúng ta thoát khỏi đây. Cũng có nghĩa là, anh ta đang ở nhà chờ đợi, cũng có thể giúp chúng ta, thật là tốt quá, lúc trước là ta không thấy núi Thái Sơn rồi, không ngờ anh ta lại lợi hại như vậy, ta xin lỗi.”
Hạnh Nhi nghiêm túc nói, lúc trước cô nói Lý Hiên không giúp được bọn họ, kết quả chỉ trong chớp mắt, một bức họa của Lý Hiên cũng có thể giúp giải quyết được vấn đề rồi.
“Sư tôn không phải là quái vật, sư tôn đẹp trai nhất, là sư tôn tốt nhất trên thiên hạ.” Tần Nguyệt nói nhỏ.
“Phải phải phải, sư tôn của em là tuyệt vời nhất.”
Hạnh Nhi coi như cũng phục rồi, trong long thề rằng, sau này sẽ không nói Lý Hiên không tốt thêm chút nào nữa.
Chủ yếu là do đã bị đả kích nhiều rồi, cô hoàn toàn bị đả kích mà không còn tự tin nữa rồi.
“Chị Hạnh Nhi, đã có thể thoát khỏi đây, vậy chính ta mau nghiên cứu đi, em muốn mau chóng rời khỏi đây, quay về làm cơm cho sư tôn.” Tần Nguyệt nghiêm túc nói.
“Được được được, làm cơm cho sư tôn của em.”
Hạnh Nhi tuy đả kích đến nể phục, nhưng vừa nghe Tần Nguyệt sau khi thoát khỏi đây sẽ làm cơm cho Lý Hiên, cô lại cảm thấy rất bất lực.
Nhưng nghĩ tới việc tốt nhất là không động đến Lý Hiên, Hạnh Nhi ngược lại không muốn nói thêm gì quá đáng.
“Em cũng học, em xem bức họa này rất lâu rồi, vậy mà không nhìn ra bên trong ẩn giấu cảm ngộ.”
Tống Tiểu Mỹ cũng nói thêm vào, ba người cầm bức họa nghiên cứu từng chút một.
Thông qua lời nhắc nhở của Tống Tiểu Mỹ, ba người dần thăm dò ra cảm ngộ, từ từ nghiên cứu ra vấn đề.
Trong đó, Tần Nguyệt giống như được trời giúp vậy, rất nhanh đã lĩnh hội được yếu điểm trong đó, khiến việc nghiên cứu của bọn họ tăng lên rất nhanh.
Ba tiếng sau.
Ba người Tần Nguyệt và Tống Tiểu Mỹ cuối cùng cũng giải được phong ấn, nhìn thấy cảnh đẹp bên ngoài phong ấn, ba người vui mừng vô cùng.
“Ngoài cảnh giới mật này còn có nơi đẹp như vậy, lúc trước ta cmar thấy quá nguy hiểm, không dám dễ dàng đến đây, nhưng có bức họa này, chúng ta có thể dễ thở hơn một chút. Hơn nữa trong bức vẽ của Tần Nguyệt chắc cũng có cảm ngộ, chúng ta có thể dựa theo bức vẽ của Lý Hiên, ở trong nơi cảnh giới mật này thu hoạch càng nhiều bảo vật.”
Hạnh Nhi nghiêm túc nói, lấy ra bức vẽ Tần Nguyệt từ trong túi cất đồ, từ từ mở ra.
“Quả nhiên, trong này cũng có rất nhiều cảm ngộ phong ấn, ha ha ha, lần này chúng ta phải thu hoạch được thật nhiều, đi thôi.”
Hạnh Nhi kích động cười ha ha, đưa theo Tần Nguyệt và Tống Tiểu Mỹ tiếp tục đi trong cảnh giới mật, truy tìm càng nhiều bảo vật.
Tiêu cục Bạch Vân.
[Ding! Đệ tử của người Tần Nguyệt và Tống Tiểu Mỹ, nhờ cảm ngộ trong bức họa của người, thành công thoát khỏi, tiếp tục thăm dò khu vực mới.]
[Ding! Phân thân số 1 đại chiến với tộc chuột, lại lần nữa chiến thắng, danh tiếng bay xa.]
[Ding! Phân thân số 2 giao lưu với hai người tu tiên, thành công có được Luyện Tủy Quả.]
[Ding! Phân thân cương thi số 666 hấp thụ khí âm, dần trở lên mạnh hơn.]
...
“Đám người Tần Nguyệt, vậy mà nhờ bức họa của ta đã có thể thoát khỏi rồi, xemra sau này cần tặng bọn họ nhiều thứ bảo vệ tính mạnh hơn nữa.”
Lý Hiên vừa nghịch tóc bên tai, vừa đưa ý thức đến phân thân cương thi, phát hiện bó cần ở trong quan tài như cũ, chỉ là trở lên mạnh hơn mà thôi.
Lý Hiên không can dự quá nhiều, trực tiếp thu hồi ý thức, triển khai Thượng Đế Thị Giác, quan sát khu vực sương trắng ngoài thành.
Dưới Thượng Đế Thị Giác của anh, những xác sống bên trong khu sương trắng đang điên loạn đập vào kết giới, la hét không ngừng, len lỏi qua kết giới.
Khiến Lý Hiên cau mày là bên trong khu sương trắng, có những khối thịt đang âm thầm tập hợp lại, thoát ẩn thoát hiện.
Thấy những quái vật này, trong lòng Lý Hiên có chút băn khoăn, trong miệng lẩm bẩm.
“Sự xuất hiện của quái vật thịt này, là do phong ấn sao? Lẽ nào quái dị bên trong phát hiện ra cách phá phong ấn rồi? Xem ra cần phải tiếp tục thêm phong ấn rồi, hiện giờ ta có công lực cấp mười, có thể thêm phong ấn càng mạnh hơn, cậy thì dùng phong ấn lửa đi, có nó cũng đủ trấn áp khu sương trắng rồi.”
Lý Hiên ra chỉ lệnh cho phân thân, để bọn chúng toàn lực thu thập nguyên liệu, chuẩn bị thi triển phong ấn lửa càng mạnh hơn.
Tại tiệm thuốc Bạch Vân.
Hai người tu tiên Đường Khả Nhi và Chu Hằng, từ từ bước ra khỏi tiêm, vui mừng nhìn chiếc bình nhỏ trong tay.
Cuối cùng họ cũng có được luyện tang đang cực phẩm rồi, tuy hao phí không ít thời gian, tiêu hao không ít tiền, nhưng cũng coi như là tới tay rồi.
“Vậy vị tông sư phong ấn khí huyết ở thành Bạch Vân đã phong ấn khu sương trắng, đến nay vẫn chưa tìm thấy, cũng không biết có phải là đã tạ thế hay chưa.” Đường Khả Nhi than thở.
“Cũng không biết được, vị tông sư đó thi triển một phong ấn trấn mà mạnh như vậy, lại thi triển thêm một trăm phong ấn nhỏ, hao phí khí huyết vô cùng lớn, sự mất mát to lớn như vậy, cũng coi như không chết thì cũng sống không được bao lâu nữa.” Chu Hằng cũng thở dài.
“Hi vọng lục trưởng lão mau chóng đến đây, đến lúc đó chúng ta có thể biết được ai có thể có lòng đại nghĩa, cam nguyện xả thân như vậy để cứu thành Bạch Vân.”
Đường Khả Nhi ánh mắt phức tạp, đối với vị tông sư phong ấn khí huyết đã trấn áp khu sương trắng đó, vô cùng kính phục, vô cùng muốn gặp vị tông sư phong ấn đó một lần.
“Đúng rồi sư muội, nghe nói ở cuộc bán đấu giá ở thành Hắc Mã bên cạnh, có bán một đám Thiên Hỏa, chúng ta qua mua đi, thứ này có thể giúp chúng ta luyện đan.”
Chu Hằng nghĩ đến Thiên Hỏa, không kìm được mà đưa ra đề nghị.
“Thiên Hỏa? Có tác dụng không lớn đối với chúng ta, cũng có thể chỉ có tác dụng hỗ trợ.” Đường Khả Nhi có chút không muốn đi.
“Có chút tác dụng cũng đáng, con đường tu tiên rất khó khăn, chúng ta nên nắm bắt mỗi cơ hội gặp được.” Chu Hằng nghiêm túc nói.
“Cái này...được thôi, vậy thì đi đến thành Hắc Mã.”
“Đi thôi!”
Hai người đều nói rời khỏi thành, rồi bước lên lá sen màu xanh bay đi.
Thời gian dần trôi, hoàng hôn cũng dần đến.
Tần Nguyệt, Tống Tiểu Mỹ, Hạnh Nhi ba người lấm lem vội quay về, trên mặt đều cười rất vui vẻ.
Bởi vì trong lòng Tần Nguyệt và Tống Tiểu Mỹ, mỗi người đều ôm một con thú.
Trong lòng Tần Nguyệt là một con mèo mới chiếc răng nanh dài, trong lòng Tống Tiểu Mỹ là một con gấy đen nhỏ, nhìn rất đáng yêu.
“Rất muốn nhanh chóng về nhà gặp sư tôn, như vậy có thể tặng quà cho sư tôn sớm một chút.” Tần Nguyệt sờ chiếc túi nhỏ màu đên trên lưng nói.
“Đúng vậy, lần này đi đến cảnh giới mật thu hoạch được thật phong phú, em cũng tặng cho sư tôn.” Tống Tiểu Mỹ vui mừng nói.
Hạnh Nhi không khỏi lên tiếng, ngưỡng mộ nhìn hai con yêu thú.
“Có thể tặng yêu thú cho sư tôn không? Sư tôn vẫn chưa có vật nuôi nào.” Tần Nguyệt đột nhiên nói.
Vèo!
Con mèo nhỏ nghe lời này, liền vù một cái đã nhảy lên vai cô, ngẩng đầu cao ngạo.
“Tần Nguyệt người thấy không? Không cần ta từ chối, tiểu hắc mao cũng không đồng ý rồi kìa, nó có long huyết, trong xương tủy có sự cao ngạo của rồng. Trừ vị chủ nhân là em, nó sẽ không khuất phục bất cứ ai khác, cho dù là sư tôn của em cũng không được, thậm chí là đại tu sĩ cũng không không được. Vì vậy không cần nghĩ đến việc tặng cho sư tôn em nữa, tiểu hắc mao chỉ khuất phục em mà thôi, dù là ai cũng đều không thay đổi được hiện thực, cho dù là ta cũng vyaaj.”
Hạnh Nhi không dám đụng chạm đến Lý Hiên nữa, cô lựa chọn nói những điều thực tế.
“Lẽ nào không có cách khác sao? Em hi vọng bên cạnh sư tôn, có một yêu thú lớn mạnh bảo về sư tôn.” Tần Nguyệt vẫn nuôi hi vọng.
“Thật sự là không có cách nào, trừ phi sư tôn của cô có tài năng tương tác tự nhiên, nếu không ai cũng không thay đổi được. Nhưng tài năng tương tác tự nhiên vô cùng hiếm gặp, chỉ có yêu tộc mới có, lịch sử loài người vẫn chưa xuất hiện trường hợp này, vì vậy em từ bỏ ý định đi, không thể thiên vị bất cứu người nào, mà nói sự thật.
“Cái này...”
Tần Nguyệt vẫn hi vọng, hàm răng trắng cắn môi, suy nghĩ làm sao để giúp sưu
tôn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT