Nhìn thấy cảnh tượng này, Đằng lão lập tức mất bình tĩnh. Đây có lẽ là lần duy nhất trong đời ông ta kinh ngạc đến như vậy. Kết quả này thực sự khiến ông ta không thể tin nổi.

Lúc này, các nho gia, đại nho khác đã đến hiện trường. Họ cảm thấy được tài khí xung quanh, chính khí dồi dào đang chuyển động và nghe thấy tiếng cảm thán của Đằng lão thì cũng lần lượt chết lặng.

Tiên Thiên Mãn Nho Đạo Ý Cảnh???

Nho Đạo Thánh Thể??

Mẹ kiếp!! Quá khoa trương rồi. Mãn Nho Đạo Ý Cảnh, đây là khái niệm gì vậy?

Ngay cả Đằng lão người đứng đầu trong Thiên Địa Văn Cung của họ, văn tu luyện hơn một trăm năm, tu vi đã gần đến Hoá Đỉnh hậu kì, nhưng Nho Đạo Ý Cảnh mới gần đạt bậc 9.

Muốn từ Nho Đạo Ý Cảnh bậc 9 đạt đến viên mãn ít nhất cũng mất một trăm năm nữa. Nhưng đứa trẻ bảy tuổi trước mắt lại có Nho Đạo Ý Cảnh viên mãn, điều này sao có thể không khiến người ta kinh ngạc. Đọc‎ 𝒕hêm‎ các‎ chươ𝔫g‎ mới‎ 𝒕ại‎ ﹏‎ 𝒕r‎ um𝒕ruy𝖾𝔫.v𝔫‎ ﹏

Đáng sợ! Quá đáng sợ! Đây là cậu bé thiên đạo lão gia đuổi theo cho hắn ăn! Căn bản không phải là chuyện ngưỡng mộ nữa.

Nhất thời, ánh mắt của tất cả nho gia nhìn tiểu gia hỏa đều trở nên cực kỳ nóng. Nếu để tiểu tử yêu nghiệt này ở lại Thiên Địa Văn Cung...

Chậc chậc chậc...

Cho dù đó là đối với Thiên Địa Văn Cung, vương triều Đại Can hay thậm chí là Đông Vực đều rất có lợi.

Hai mắt Đằng lão nhìn thẳng, ông ta cố mở ra một cách bình thường, sau đó hít sâu một hơi, nói.

"Lão đệ, đệ thật đúng là quý nhân của Thiên Địa Văn Cung ta! Tiểu gia hỏa này là...?"

Sau khi biết rằng cậu bé là Nho Đạo thánh thể, cách xưng hô của Đằng lão đã thay đổi. Ông ta vốn định nói, tiểu tử này là đồ đệ của ngươi sao? Nhưng nghĩ lại thấy không đúng. Một võ phu như vậy làm sao có thể viết ra bài thơ thiên cổ tương tư như vậy, làm sao có thể có đệ tử có Nho Đạo Thánh Thể.

"Hắn, hắn và ta cũng là——" Mục lão vừa định nói hôm nay hai người lần đầu tiên gặp mặt, nhưng trong đầu lại truyền đến một đạo âm thanh.

[Mục lão, muốn làm phiền ngài một chuyện, cứ nói ta là đồ đệ của ngài đi, hôm nay ta tới đây xem Thiên Địa Văn Cung... Sau đó... rồi sau đó...]

Lời của Mục lão đột ngột dừng lại, mặt ông ta đầy vẻ kinh ngạc, và đôi mắt nhìn thẳng vào cậu bé bên dưới.

Cảm giác này...không phải là linh thức...mà là thần niệm??

Đây là... truyền âm thần thức? Tiểu tử này sao lại có thần thức?? Không phải chỉ có cường giả Bán Đế mới có thể tu luyện ra thần niệm sao?

Chẳng lẽ tiểu tử này thật sự là Nho Đạo Thánh Thể gì đó và thần thức này là do Nho Đạo Thánh Thể sinh ra?

【 Làm ơn đó, Mục lão, ta biết rằng trong lòng ngài có rất nhiều điều nghi ngờ, lần gặp mặt sau, ta sẽ nói với ngài tất cả mọi chuyện. 】

Trong đầu ông ta lại tiếp tục có giọng nói vang lên.

Mục lão nhìn tiểu gia hỏa này thật sâu, không biết vì sao, tuy rằng mới lần đầu tiên gặp mặt nhưng từ tận đáy lòng rất tin tưởng đối phương. Đây thực sự là một điều kỳ lạ!

Mục lão gật đầu trước khi tiếp tục nói.

"Tiểu gia hỏa này là đệ tử của ta, tên là Lâm Tiêu. Quả thật, chúng ta hôm nay tới đây, ngoại trừ thăm Thiên Địa Văn Cung, còn muốn gặp một người." Mục lão hành động như thể đã hiểu.

Lâm Tiêu ở bên cạnh thấy vậy hét, trong lòng thầm hét lên không hổ là Mục lão, kỹ năng diễn xuất thực sự rất tốt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play