Chương 662

Nếu muốn hấp thụ vô lượng xá lợi tử, trừ những bậc Phật gia chuyển thế có sức mạnh cơ thể vượt xa năng lượng của xá lợi tử. Hoặc chính là chuyển thế của những xá lợi tử đó. Nếu không khi hấp thụ xá lợi tử, cơ thể sẽ xảy ra phản ứng bài trừ.

Đông đông đông

Tám hoà thượng Phật môn đều không do dự khấu đầu trước Lâm Tiêu, trong mắt bọn họ đầy vẻ thanh kính và tôn thờ.

Cho đến lúc này các dị tượng thiên địa mới từ từ rút đi, Phật quang trên cơ thể Lâm Tiêu cũng từ từ rút về trong cơ thể hắn.

Chỉ thấy khí chất của hắn đã biến đổi, nhưng lại cũng như chưa biến đổi tí gì. Làm cho người khác không cách nào nhìn thấu được.

Lâm Tiêu sau khi hấp thụ vô lượng xá lợi tử vào cơ thể thì bắt đầu ngồi khoanh chân tại chỗ, nhắm mắt điều tức các luồng năng lượng trong cơ thể.

Hắn có thể cảm nhận được sức mạnh trong ba viên xá lợi tử này, hắn chỉ có thể hấp thụ một phần nhỏ mà ý cảnh Phật đạo đã lên tới viên mãn. Bản thân hắn cần phải đột phá mới có thể tiếp tục hấp thụ tiếp.

Nhưng chỉ cần được thế này đã làm Lâm Tiêu cảm thấy vui mừng, Phật đạo và Nho đạo đều chỉ cần một ngày đã lĩnh ngộ được. Bây giờ chỉ còn mỗi ý cảnh đặc biệt.

Sau khi hiến tế chuông trấn hồn, ý cảnh đặc biệt của hắn đã lên tầng 7. Chỉ cần hiến tế thêm một chí bảo nữa thì sẽ đột phá tầng 8.

Bước cuối cùng để lên được Hoá Đỉnh cảnh. Chín đại ý cảnh đồng thời tu lên Hoá Đỉnh, cứ nghĩ như vậy thôi đã làm Lâm Tiêu cực kỳ mong chờ rồi.

Sau một lúc Lâm Tiêu mở mắt ra, vỗ vỗ hai chân rồi từ từ đứng lên.

Tám vị hoà thượng Phật môn cũng đi tới trước mặt hắn, Lâm Tiêu đứng sững một lúc rồi nghĩ, cái gì nên đến thì cũng phải đến thôi. Nhưng hắn không hoảng, dù gì chuông trấn hồn cũng chả còn nữa.

Cứ coi như lợn chết không sợ nước sôi đi.

Lúc hắn hiến tế chuông trấn hồn cũng đã nghĩ xong nên nói gì rồi. Mọi chuyện có thành công thì cũng có thất bại, lần này cứ coi như không may đi.

Cứ nói là không hồi phục được chuông trấn hồn……

“Chư vị Phật môn, thật là ngại quá, chiếc chuông kia…….”

Lâm Tiêu còn chưa kịp mở mồm nói hết lý do. Tám vị hòa thượng đã vội vã cúi người cung kính: “Xin mời thí chủ cùng chúng ta tới Phật môn một chuyến.”

Các Nho gia kinh ngạc, Phật chủ? Cách xưng hô này……sao cứ kỳ quái thế nhỉ?

Lâm Tiêu tiểu hữu là bán thánh của Nho đạo, sao lại thành Phật chủ rồi.

“Hả???” Lâm Tiêu cũng có chút khó hiểu.

Phật chủ là có ý gì? Chả nhẽ tám hoà thượng này thấy hắn hấp thụ xá lợi nên nghĩ hắn là người của Phật môn, hắn thật sự không có hứng thú với Phật đạo lắm.

Ăn chay, niệm phật không sắc không dục? Lâm Tiêu nghĩ bản thân mình còn chưa được tới cảnh giới đấy.

“Ta hiện giờ có việc bận, không đi được.” Lâm Tiêu quả quyết từ chối.

“Không ngại, chúng ta đợi Phật chủ, đợi lúc Phật chủ có thời gian giải quyết xong chuyện cũng không sao.” Sư huynh hòa thượng mặt không đổi kiên trì nói.

Phật sống chuyển thế, vậy nhất định có thể dẫn dắt Phật môn bước lại lên đỉnh vinh quang lúc thượng cổ. Ở thời đại này đã có quá nhiều người tới cả Phật môn là gì cũng không biết.

Đức Phật từ bi phổ độ thiên hạ, lòng mang chúng sinh. Thế giới này nên có một chỗ đứng cho Đức Phật, người trong thiên hạ đều có công lợi vậy Phật môn của bọn họ cũng có.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play