- Thẩm Yến đang làm gì vậy?

- Tôi quay phim bị thương nhập viện rồi * Ảnh *

- Cầu vào thăm * chắp tay*

- Tôi biết hôm nay cậu không có tiết, nhất định phải đến thăm tôi đấy.

- Vết thương hôm nay do tiểu thanh mai nhà cậu gây ra, tôi không biết tôi sẽ làm gì đâu * cười thân thiện*

Tố Lam lướt lại đọc lịch sử tin nhắn trước đó, khoé miệng cô giật giật, chửi thầm trong bụng, đây chuẩn xác là lời lẽ của mụ nữ phụ độc ác, không khác là bao!

Không hiểu nổi kiếp trước rốt cuộc vì lý do gì mà cô cố chấp và nhiều lần nhẫn nhịn Thẫm Yến như vậy, thậm chí đến lòng tự trọng mặt mũi cũng dẹp xó, lần nào cũng kiên trì dành cả tiếng nhắn tin cho người ta một đống tin, chờ gần cả ngày, cuối cùng được ban phát cho một dòng tin nhắn chứa nội dung : " ừ" , " à", " không", tôi bận, " không đến được",....

Bất luận câu nào đi nữa, không ngắn thì gọn, không châm biếm thì đâm chọt, không nói bận thì trực tiếp từ chối, nhạt nhẽo, lãnh đãm thế này, khi đó cô xem trọng chỗ nào nhỉ? Tố Lam nghĩ đi nghĩ lại, vẫn không thấy có ưu điểm nào, liền rút ra kết luận "nhan sắc" hại người!

Lướt đọc lại tin nhắn trước kia mình gửi, Tố Lam cũng cảm thấy không ưa nổi tính cách của mình, bản thân cô đúng là thiếu thốn tình cảm đến mức điên rồi. Cô tự cho mình là thông minh, thấy đối xử nhẹ nhàng ân cần thì luôn bị Thẩm Yến ngó lơ, sau đó mỗi lần mềm mỏng anh thuận theo, cô sẽ làm ngược lại, bá đạo, độc chiếm, ra lệnh... Những hành động lời nói nào vô liêm sỉ nhưng thu hút ánh nhìn của Thẩm Yến cô đều làm hết, hành vi ác không khác gì nữ phụ độc ác trong các cuốn tiểu thuyết, mà cái dạng nữ phụ ngu ngốc dùng để làm vật hy sinh ấy.

Kết quả thu được không ngoài dự đoán, mặc dù thành công khiến Thẩm Yến tức hộc máu chú ý, nhưng cũng tỉ lệ thuận với việc tăng thêm phần trăm khả năng ngồi vững vàng trên bảo toạ độc ác trong lòng Thẩm Yến. Lần này như N lần trước, biết Thẩm Yến không muốn đọc tin nhắn của mình, cô liền kéo nữ chính ra, quả nhiên không lâu sau đó Thẩm Yến đã phản hồi.

Dù phản hồi không mấy tốt đẹp, nhưng nếu không uy hiếp với sự hiểu biết của cô về Thẩm Yến, cho dù cô đợi đến khi tóc dài tới nách lông nách dài đến chân cũng đừng mong nhận được câu trả lời. Mà không nhận được câu trả lời, Tố Lam có thể tưởng tượng được hình ảnh " hòn vọng phu" của mình ở kiếp trước.

Thật ra khi ấy cô chỉ đơn thuần muốn Thẩm Yến trả lời, chứ không hề có ý định làm gì nữ chính, mà có muốn thì ý định đó cũng đã chết ngay trong trứng, đùa à? Nữ chính là con cưng của tác giả đó!Có ghen ghét nữ chính mù quáng đến mấy cô vẫn tự biết thân biết phận của mình.

Thế nhưng câu trả lời đó cũng đã làm cô không nhịn được mà vui sướng một trận, khi đó đại khái cô chính là thích bị ngược đãi đi, thật là hết thuốc chữa...

Tố Lam thở dài thoát giao diện tin nhắn với Thẩm Yến, thuận tay xoá wetchat của anh, mọi chuyện đã qua thì cứ để nó qua đi, tiểu mỹ nữ " Tố Lam" đã không còn thích chịu ngược đãi nữa, cũng không còn ngu ngốc như ngày xưa, cô đã sống qua 2 kiếp mà vẫn chưa ngộ ra thì bây giờ cô nên đập đầu vào gối chết luôn cho khoẻ.

Tố Lam làm xong vốn tính lướt Webio để nắm bắt tình hình lúc này, ai ngờ điện thoại đột nhiên " ting" một cái, có tin nhắn được gửi đến, không phải gửi từ Wechat mà từ số điện thoại.

Người gửi " Conan"? Ai vậy nhỉ? Ngoài đời cũng muốn ảo tưởng làm Sherlock Holmes? Vốn đang định cười cợt cái người ảo tưởng sức mạnh này, bỗng nhiên nhớ ra chính bản thân mình tự tay lưu biệt danh cho người ta, đành phải len lén ngậm miệng lại.

Đây là thám tử cô thuê để theo dõi Thẩm Yến. Thám tử có cái tên hack não, cô nhớ không nổi, đầu óc lại liên tưởng đến thám tử lừng danh Conan trên TV, thế là cô dứt khoát lưu luôn Conan cho dễ nhớ. Thám tử nhắn tin cho cô thì chỉ có thể là báo tin, mà báo tin chứng tỏ trước đó cô yêu cầu thăm dò hoạt động của Thẩm Yến.

Lúc mới đầu Tố Lam thuê thám tử đơn giản vì muốn cứu Thẩm Yến vào lúc nguy cấp, khi có việc quan trọng để gọi liền cho cô.

Cô đã đọc qua cốt truyện, cuộc sống Thẩm Yến sẽ gặp nhiều biến cố, tích tụ dần dần theo thời gian, Thẩm Yến trực tiếp hắc hoá trở thành boss phản diện rồi chết thảm. Nam phụ mà, sẽ gặp nạn rồi dần dần hắc hoá, truyện này cũng không ngoại lệ.

Với tình cảm kiếp trước cô đối với Thẩm Yến, làm sao cho phép chuyện đó xảy ra, cô lại không nhớ rõ tỉ mỉ từng mốc thời gian và tình cảnh mà Thẩm Yến phải trải qua nên thuê luôn thám tử cho tiện.

Nhưng càng về sau, vào thời điểm tò mò, cô sẽ không nhịn được mà bảo thám tử thăm dò rồi nhắn tin cho mình ngay lập tức, là Thẩm Yến đang làm gì, ở đâu, với ai....

Nếu Tố Lam nhớ không lầm, tin tức lần này thám tử báo về chính là tin Thẩm Yến đang ở bệnh viện.

Khi đó nhận được tin tức này cô tưởng Thẩm Yến bị thương, lo lắng đến mức căng da đầu, lướt xuống đọc tiếp mới biết Thẩm Yến ở bệnh viện thăm nữ chính, Thẩm Yến không đến thăm cô được là vì bận thăm nữ chính.Tố Lam không nhớ nổi khi mình đọc xong tin nhắn này, điện thoại đáng thương đã biến thành đĩa bay văng đi đâu, nếu mọi chuyện xảy ra theo đúng tuần tự kiếp trước thì lần này cũng là tin tức đó.

Tố Lam đọc lướt qua xác định không có gì mới, chuyển 3000 tệ qua. Một tin tức 3000 tệ, mẹ nó sao không cướp nhà băng luôn đi!

Tố Lam thấy cô vì sắc mà lú lẫn luôn rồi! Cứ kiểu này cô sẽ xạc nghiệp mất, sau này vẫn nên cho thám tử nghỉ việc thì hơn, tiền của cô vẫn nên để dành làm những việc có ích cho những người thật lòng quan tâm cô thì hơn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play