Đạo diễn nhìn đồng hồ sốt ruột, nhìn ngó xung quanh rồi vẫy tay gọi một người trong tổ tiếc mục đến, giọng điệu gấp gáp:" Tôn Mạn Nhu và Quách Văn Khải sao giờ vẫn chưa đến? Không phải khi nãy tôi kêu các cậu đi gọi người tới rồi sao?"
Người bị đạo diễn kêu lại đang gấp rút chuẩn bị đạo cụ bỗng nhiên bị kêu đến, nghe thấy lý do bị gọi trong lòng có chút bực bội bất mãn nói: " Đạo diễn tôi cũng không biết, chúng tôi đã cho người đi thúc giục bọn họ mấy lần, bọn họ cứ cam đoan sẽ đến đúng giờ, mà đến bây giờ vẫn chưa thấy mặt mũi đâu, đúng là người nổi tiếng không coi chúng ta ra gì!"
Đạo diễn nghe vậy giữa hai chân mày cau lại.
" Sắp đến giờ quay rồi, thôi để tôi đi tìm họ đến." Nhân viên ekip còn bao nhiêu việc chưa làm nhưng vẫn phải dẹp qua đi tìm hai vị tổ tông kia trước, không có người quay thì còn chuẩn bị đạo cụ làm gì nữa? Đúng là xui xẻo, mùa nào cũng gặp vài vị thượng đế cao cao tại thượng.
" Đi đi, nhanh lên, nếu họ vẫn không đến thì kêu họ cút luôn cho tôi!!!" Đạo diễn tức giận đập cái loa xuống đất khiến mọi người xung quanh giật mình, nhưng ai cũng không dám hóng chuyện, chỉ nhìn một cái rồi ngay lập tức ai làm việc nấy, đùa à? Họ không muốn bị giận cá chém thớt!
Nhân viên ekip đổ mồ hôi, xoay người đi về phía cửa chuẩn bị chạy hết tốc lực của cuộc đời thì cánh cửa được người bên ngoài mở ra, Tôn Mạn Nhu và Quách Văn Khải cuối cùng cũng ung dung xuất hiện.
Tôn Mạn Nhu và Quách Văn Khải cùng nhau bước vào, người mở cửa là Quách Văn Khải, anh ta mở cửa rồi nép qua cho Tôn Mạn Nhu vào trước, Tôn Mạn Nhu mỉm cười rực rỡ, hai người sóng vai nhau bước vào trò chuyện vô cùng vui vẻ hợp ý, họ đi chậm rãi như đang đi dạo phố, cánh tay hai người khi đi còn chạm vào nhau vài lần, nhìn kiểu nào cũng vô cùng ' tình chàng ý thiếp'.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play