Nguyên cả ngày Tố Lam chùm chăn ngủ như chưa được ngủ, hậu quả là tối đến cô không ngủ được. Cả người cô bực dọc, đôi mắt trừng lớn nhìn trần nhà như muốn xuyên thủng nó, cô gắng nhắm mắt, lăn bên trái, rồi lại xoay một vòng qua bên phải.
Vẫn không ngủ được! Tố Lam bật người dậy, ngáp một cái, xốc chăn, xỏ dép bông lết ra khỏi phòng.
Cạch.
Mở cửa phòng ra, Tố Lam ngó đầu nhìn xung quanh, xác định phòng Thẩm Yến đã tắt điện mới cong lưng làm động tác nhón nhẹ chân, xuyên qua cửa phòng Thẩm Yến đi về phía cầu thang.
Ban đầu để Thẩm Yến cạnh phòng mình làm gì, để bây giờ cô phải lén là lén lút như ăn trộm, thật là mình tự hại mình chứ không ai khác.
Khoan... Đây là nhà cô, tại sao cô phải sợ Thẩm Yến nhìn thấy mình chứ??? Cô mới không sợ...
Tố Lam ưỡn thẳng ngực, chân đạp đất, chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt nghiêm túc bước đi như một vị lãnh đạo tối cao, chỉ là mỗi lần bước đi bàn chân sẽ nâng cao và đáp xuống mặt đất với tốc độ chậm hơn một chút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play