Nhưng vào ngày hôm sau, Thuật Dung vẫn kêu nàng dậy rèn luyện như bình thường, như không có chuyện gì xảy ra... Tất nhiên, cũng bao gồm việc Tạ Dư Trì mất tập trung ngày hôm qua.
Nhưng mà, Tạ Dư Trì bị chiếm tiện nghi vẫn có chút canh cánh trong lòng, nàng không rõ thái độ của Thuật Dung, nhưng mỗi khi nhìn về phía Thuật Dung, Thuật Dung sẽ luôn cảm nhận được, miễn là đối mặt với Thuật Dung, Thuật Dung sẽ nhấp môi cười, chọc đến lỗ tai Tạ Dư Trì đỏ lên, yên lặng quay đầu đi.
Suốt một tháng kế tiếp đều là như thế này.
Thuật Dung vừa huấn luyện nàng vừa gạ gẫm nàng như không có chuyện gì, nhưng lại không chính thức thổ lộ hay là nói gì cả... Tạ Dư Trì không rõ thái độ của Thuật Dung thì thôi, còn không có can đảm để hỏi. Định hỏi, nếu Thuật Dung không có ý đó mà chỉ cho là vui thôi, vậy chẳng phải nàng sẽ thực xấu hổ sao? Nhưng nếu không hỏi...
Gái thẳng hôn nhau có bình thường không?
Gái thẳng hôn nhau... Chẳng lẽ có đưa lưỡi ra sao?!
Tạ Dư Trì có chút hoang mang.
Hai tuần trước Sùng Linh đã thăng cấp lên 4 Sao, và kể từ đó, mỗi ngày sau bữa tối, Sùng Linh và Thuật Dung sẽ cùng nhau ra sân đối chiến để đối luyện, còn Tạ Dư Trì sẽ ôm Khiếu Thiên ngồi xem đối chiến cùng Thanh Hòa.
Dù sao, bị Thuật Dung ngược lâu như vậy, bây giờ nhìn Thuật Dung bị Sùng Linh ngược cũng khá tốt.
Họ đều chiến đấu bằng tay không, Tạ Dư Trì xem đến cạn lời. Nàng không hiểu nổi, Sùng Linh làm thế nào mà có thể tiếp được hết chiêu thức của Thuật Dung, tốc độ hai người đánh nhau vô cùng nhanh, Tạ Dư Trì phải nhờ hệ thống chiếu chậm lại mới có thể nghiên cứu được.
Khi nàng đấu với Thuật Dung, tại sao không thể chiếu chậm lại như thế này...
Cuối cùng, mặc dù Thuật Dung bị đánh bại nhưng cũng không quá chật vật, sửa sửa quần áo liền cùng Sùng Linh trở về biệt thự tắm rửa nghỉ ngơi.
Và sau một tháng huấn luyện, Thuật Dung đã thăng cấp lên 4 Sao.
Thực ra cũng chẳng có gì, Tạ Dư Trì cũng không quan tâm lắm.
Nhưng hiển nhiên Thuật Dung vẫn nhớ kế hoạch của mình là sau khi đột phá sẽ đi nước B tìm Chuột Vương, hơn nữa cô rất có hứng thú với khu rừng kia.
Do đó, săn thú 4 Sao (có thể đã lên 5 Sao) đã được lên kế hoạch.
Thanh Hòa không chịu đi, theo lời cô nói, khi Thuật Dung 3 Sao thì nó đã 4 Sao, bây giờ Thuật Dung đã 4 Sao, chẳng phải Chuột Vương cũng gần 5 Sao rồi sao?
Vì thế bốn người bắt đầu bỏ phiếu.
Thuật Dung và Sùng Linh muốn đi nhưng Thanh Hòa thì phản đối. Tạ Dư Trì muốn giơ tay theo Thanh Hòa nhưng lại bị Thuật Dung nhìn chằm chằm đến da đầu tê dại, uất ức bỏ quyền.
Hai so với một, vì vậy hành trình đã được quyết định.
Vì là nước B nên phương tiện di chuyển đã trở thành máy bay trực thăng.
Thành phố Z... Tài nguyên phong phú như vậy sao? Tạ Dư Trì không khỏi cảm thán, dù sao về đạn dược, vật tư, các loại công trình kiến trúc, cơ sở vật chất ở thành phố Z đều vô cùng hoàn thiện, thậm chí cả máy bay trực thăng đều có nhiều như vậy? Nổ một cái thì còn cái khác?
Tuy nhiên, khi Thuật Dung kiểm tra máy bay trực thăng, không biết có vấn đề gì không nhưng sắc mặt cô không được tốt lắm, Tạ Dư Trì sợ nên không dám hỏi ra miệng.
Thuật Dung và Sùng Linh đều là 4 Sao, Thanh Hòa là đỉnh 3 Sao, Tạ Dư Trì...
Ừm, Tạ Dư Trì... 3 Sao cách đây không lâu.
Chuyện săn thú trong căn cứ cũng không có phản ứng gì, dù sao thì cấp Sao cao trong căn cứ cũng chỉ có mấy người.
Xem ra hành lý lần này của Thuật Dung cũng không nhiều lắm, vẫn là một cái túi lớn, Tạ Dư Trì thấy bên trong có bốn cái va li, hình như là "Flame Guardian" lần trước.
Tạ Dư Trì vừa lấy xăng ra đổ vào máy bay, nàng thoáng nhìn xe bọc thép trong ba lô, suy nghĩ một chút rồi để xăng trở lại. Sau đó đặt bom cháy vào hai cái rương, dù sao thì bom cháy có thể chồng lên nhau. Rương vũ khí được Tạ Dư Trì để trở lại kho vũ khí, dù sao thì nàng cảm thấy nó cũng không cần thiết.
Sau khi bổ sung thức ăn và nước uống, Tạ Dư Trì phát hiện mình chỉ còn một ô trống.
Tạ Dư Trì:???
Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?
Nàng nhìn thật lâu số tích phân của mình, nhịn đau bỏ ra 14 tích phân, lại mở thêm một ô nữa.
Sau khi mọi thứ đã sẵn sàng, lên trực thăng, Tạ Dư Trì phát hiện mình vẫn còn hơi sợ độ cao, mặc dù nó không nghiêm trọng như lần trước.
Hít một hơi thật sâu, Tạ Dư Trì run rẩy ôm Khiếu Thiên chui vào trong góc.
Sự tiến hóa của tang thi ở nước B dường như nhanh hơn ở nước A, thời tiết ở đây cũng nóng hơn. Tạ Dư Trì nóng đến mức ôm Khiếu Thiên, bởi vì Khiếu Thiên là chó tang thi, không có độ ấm, cho nên ôm nó rất mát.
Rất nhiều rất nhiều Phi Nga Nhân 1 Sao thấy các nàng, sôi nổi vỗ cánh đuổi theo nhưng chúng vẫn chậm hơn trực thăng và bị bỏ lại phía sau.
Bay qua rừng rậm, Thuật Dung hướng tới thành phố X.
Đưa nước cho Thanh Hòa đang nóng đến mức nằm liệt, Thanh Hòa uống hai ngụm, rất là bất đắc dĩ, "Nếu biết nước B nóng như vậy, mình đã không đến."
"Đừng tỏ ra dễ thương với lão nương, tránh ra." Thanh Hòa tát vào mặt Sùng Linh đang thò qua, "4 Sao không dễ dàng đến vậy, nếu mỗi lần đi săn được thăng 1 Sao thì đã sớm có người 10 Sao rồi."
Tạ Dư Trì có chút mơ hồ về hình thức ở chung giữa Thanh Hòa và Sùng Linh. Đây... Không phải Thanh Hòa đang theo đuổi Sùng Linh sao? Tại sao bây giờ có vẻ như Sùng Linh đang quấn lấy Thanh Hòa?
Nàng lắc đầu, không nghĩ nữa, cầm nước đặt ở cạnh ghế lái Thuật Dung, không dám quấy rầy Thuật Dung.
Trực thăng nhanh chóng hạ cánh.
Đáp xuống nóc một trung tâm thương mại, bên cạnh là một biển quảng cáo khổng lồ bị cháy đen một nửa.
Sau khi xuống trực thăng, Thuật Dung chỉ chỉ trực thăng, "Thu."
Tạ Dư Trì:...
Nàng có chút bối rối nhìn thoáng qua Thanh Hòa và Sùng Linh, dưới cái nhìn chăm chú đến đáng sợ của Thanh Hòa, nàng đặt tay lên trực thăng thu trực thăng vào ba lô.
—— Cũng may là nàng cơ trí mở rộng ba lô!
『 Loại thời điểm này chẳng lẽ không nên sợ Thanh Hòa và Sùng Linh bị ngài dọa sao? 』
Hình như cũng đúng... Nhưng có vẻ như Sùng Linh không quan tâm lắm, cầm trường đao quan sát tình hình xung quanh. Chỉ có Thanh Hòa kinh ngạc không nói nên lời, sau đó đưa tay ôm cổ Tạ Dư Trì, "Em được lắm, cái gì cũng giấu chị, chỉ nói cho Thuật Dung! Chẳng lẽ chị không đáng tin sao?!"
Tạ Dư Trì: Thực sự, không phải nàng nói cho Thuật Dung! Nàng không biết vì sao đột nhiên lại bị lộ tẩy!
Thanh Hòa hung hăng véo mặt Tạ Dư Trì, cho đến khi nửa khuôn mặt Tạ Dư Trì đỏ lên, cô mới tức giận buông Tạ Dư Trì ra, "Chị đối xử với em tốt như vậy mà em nỡ lòng nào!"
Tạ Dư Trì:...
Thuật Dung bảo Tạ Dư Trì lấy ba lô ra, cô lắp ráp súng phun lửa, mỗi người một cái, sau đó lấy ra một quả cầu thủy tinh lớn cỡ quả bóng rổ, hình cầu trong suốt, có thể nhìn thấy chất lỏng chảy bên trong và một số thiết bị.
Sau đó, Thuật Dung ném quả bóng xuống lầu.
Tạ Dư Trì có thể nghe thấy rõ ràng tiếng quả cầu vỡ, giác quan của dị năng giả 3 Sao được cải thiện rất nhiều, trong hoàn cảnh yên tĩnh này, thính giác của nàng vô cùng tốt.
Sau đó, lấy quả cầu làm trung tâm, một làn sương trắng dày đặc lan ra trong nháy mắt, mùi rất nồng, Tạ Dư Trì cảm thấy có chút quen thuộc liền bị Thuật Dung kéo vào lòng, dùng tay che miệng và mũi nàng lại.
Sương mù dày đặc lan rất nhanh.
Gần như toàn bộ đường phố bị bao phủ bởi sương mù dày đặc, rất lâu vẫn chưa tiêu tan.
Ngay sau đó, Tạ Dư Trì nghe thấy tiếng sột soạt, ngày càng to và gấp gáp hơn...
"Chít chít chít"
"Chít chít chít"
Đám chuột biến dị rất nhanh đã xuất hiện. Chúng nhanh chóng trốn khỏi con đường này.
"Đây là... cái gì?" Tạ Dư Trì ngạc nhiên.
"Thuốc diệt chuột cải tiến."
Tạ Dư Trì nhìn người phụ nữ mặt vô biểu tình này. Ừm, quả thật lần này Thuật Dung có chuẩn bị mà đến.
Đột nhiên, Tạ Dư Trì cảm thấy dưới chân rung chuyển, nàng nhìn tòa nhà lung lay, vội vàng lấy trực thăng ra lần nữa.
Nhanh chóng lên máy bay và cất cánh. Gần như ngay lập tức, các tòa nhà cao tầng sụp đổ, không chỉ tòa nhà này mà những tòa nhà xung quanh cũng bị sập.
Một con chuột khổng lồ kêu lên một tiếng, từ dưới đất bò ra, mũi của nó giật giật, đôi mắt đỏ tươi nhìn về phía trực thăng trên bầu trời
"Đùng..." Viên đạn của Barrett để lại vết trắng trên da chuột, Thanh Hòa nhướng mày, nín thở nhắm chuẩn vào mắt nó.
"Chít chít chít"
"Chít chít chít"
Đám chuột đen tràn đến dày đặc từ bốn phương tám hướng, Tạ Dư Trì ở phía trên nhìn đến da đầu tê dại. Nàng lấy ra mấy chục quả bom cháy ném xuống từng quả một, biển lửa dâng trào nhưng bầy chuột thì dường như vô tận, chúng không ngừng ùa đến từ mọi hướng.
"Chít ——"
Tiếng kêu sắc bén khiến Tạ Dư Trì có chút không thoải mái, sau đó nàng thấy các tòa nhà ở thành phố X lại rung chuyển lần nữa...
Một con, hai con, ba con...
Một con chuột hồng, một con chuột xám và một con chuột trắng khổng lồ trồi lên từ mặt đất, nhìn chằm chằm vào chiếc trực thăng trên bầu trời.
Thuật Dung không ngừng điều khiển trực thăng bay lên.
"Bùm"
Chỉ thấy vừa rồi Chuột Vương dùng cái đuôi cuốn một con chuột biến dị, ném nó về phía máy bay trực thăng.
Con chuột đập vào cửa sổ trực thăng khiến trực thăng lung lay một chút.
Tạ Dư Trì không đứng vững ghé vào cửa sổ, lại thấy một con chuột biến dị đập vào cửa sổ trước mặt, rồi rơi xuống...
"..."
"Chít!!! ——" Tiếng kêu thảm thiết làm cho Tạ Dư Trì định thần lại, thấy Thanh Hòa đang rất đắc ý, cô thay đổi vị trí thò họng súng qua lỗ nhỏ trên cửa sổ.
Một mắt của Chuột Vương bị súng xuyên qua, tiếng hét giận dữ của nó khiến cả bầy chuột xao động lên, con chuột khổng lồ vừa được triệu hồi cũng theo gương Chuột Vương ném mấy con chuột biến dị vào trực thăng!
Cảnh tiếp theo khiến Tạ Dư Trì không nói nên lời ——
Chuột Vương cuốn một đống chuột biến dị 1 Sao lại, nhưng thay vì ném chúng về phía trực thăng, nó lại... Ăn luôn?
Đồng loại ăn thịt lẫn nhau?!
"Chít chít chít"
"Chít chít chít"
Có chuột va vào trực thăng liên tục, Thuật Dung điều khiển trực thăng né tránh đủ kiểu, nhìn từ bên dưới thì rất ngầu, nhưng nếu bạn là người trong trực thăng thì...
Đầu Tạ Dư Trì đập mạnh vào vách trực thăng, xoa xoa cái trán bị sưng, ném bom cháy từ lỗ do Thuật Dung cố ý tạo ra.
Thanh Hòa nhắm bắn lệch, cô trở nên hơi cáu kỉnh nhưng cũng không trách Thuật Dung lái không vững, uống vài ngụm nước rồi lại nhắm vào con mắt còn lại của Chuột Vương.
Hệ thống, con chuột này có kỹ năng không?
『 Có, nhưng nó tiêu tốn rất nhiều năng lượng, nên nó sẽ không dùng nếu nó không sắp chết. 』
Tạ Dư Trì còn muốn hỏi về điểm yếu gì đó nhưng hệ thống đã ngừng trả lời.
Bất đắc dĩ, nàng vo phù chú 1 Sao, 2 Sao thành nắm, ném chúng qua lỗ nhỏ, nhưng hiệu quả rất nhỏ —— Có quá nhiều chuột.
Thật sự rất nhiều. Bom cháy cháy một mảnh, rất nhanh lại có một đám chuột khác chạy tới thay thế, Tạ Dư Trì cắn môi không biết nên làm sao, Thuật Dung đột nhiên chuyển hướng trực thăng rời đi.
"Muốn rút lui?"
"Không đủ nhiên liệu." Thuật Dung nhìn thoáng qua số nhiên liệu còn lại, cũng không đủ dùng đến cuối trận.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT