___Tiên Giới___

Bao quanh khung cảnh Tiên Giới lúc này là những áng mây trắng muốt, dọc hai bên những cây mẫu đơn và tử đằng thơm ngát đua nhau khoe sắc, Khương Tử Nha đặt Y Trân ngồi trên tảng đá nằm giữa một ao nước lớn. Ao nước này vô cùng thần kì, luồng khí dưới ao bốc lên có thể chữa lành vết thương ngoài da và cả nội thương bên trong. Y Trân là người phàm lại được đặc cách vào Tiên Giới, lại là nơi mà Khương Tử Nha ngự trị, phải chăng đó là quá ưu ái?

Y Trân ngồi ngay ngắn trên tảng đá, hai mắt nhắm nghiền, vương trên vầng tráng thanh tú là những giọt mồ hôi tựa như những hạt ngọc lần lượt rơi xuống. Sau lưng Y Trân cũng là Khương Tử Nha đang vận nội công điều khí giúp cô. Y Trân vừa được uống tiên đan, vừa được điều khí nên sắc mặt cũng trở nên hồng hào. Một canh giờ ở Tiên Giới chỉ bằng một khắc ở dương gian, Hàn Y Trân được Khương Tử Nha điều khí suốt ba canh giờ thì cũng từ từ mở mắt:

" Đây...đây là đâu chứ " - Y Trân mơ hồ, chớp mắt vài cái ngỡ tưởng mình đang mơ

" Rõ ràng lúc nãy Na Tra đưa mình đến Miếu của huynh ấy, sao giờ lại ở nơi này, lại còn rất ảo mộng...Hả! Không...không lẽ mình chết rồi sao..." - Y Trân giật mình hốt hoảng, phát ra những tiếng nấc nho nhỏ dường như sắp khóc, nếu ai không biết lại lầm tưởng Khương Tử Nha kia áp bức tiểu cô nương này chứ

" Sư phụ...đồ nhi bất hiếu, người ta nói một ngày làm thầy suốt đời làm cha...người tốt với Y Trân như vậy, dạy cho Y Trân nhiều phép thuật như vậy, Y Trân còn chưa kịp báo hiếu cho người, lại phải bỏ mạng...Sư phụ " - Y Trân òa khóc, tiếng khóc của cô phá vỡ bầu không gian tĩnh lặng, khiến cho các sinh linh tiên tử đang bay xung quanh đều tản ra hết. Nhìn tiểu cô nương ngốc nghếch trước mắt, Khương Tử Nha chỉ biết thầm cười bất lực:

" Y Trân " - Khương Tử Nha nhịn cười, ôn nhu gọi Y Trân nhưng dường như tiểu cô nương kia vẫn còn đang hoảng loạn cứ nghĩ mình đã chết, mặc cho Khương Tử Nha gọi phần hắn, cô khóc phần cô

" Y Trân, con mở mắt ra nhìn ta " - Khương Tử Nha ghì lấy vai Y Trân lay lay cô mấy cái. Tiểu cô nương đang khóc lóc thảm thiết nghe thấy giọng nói trầm ấm quen thuộc thì cũng chịu hé mắt nhìn xung quanh

" Tiền bối " - thấy được dáng người trước mắt là Khương Tử Nha, Y Trân vô thức ôm chầm lấy hắn, có chút bất ngờ nhưng cũng đưa tay giữ lễ, vỗ vỗ vào lưng Y Trân tỏ ý an ủi

" Tiền bối, có phải con đã chết rồi không, tại sao người cũng ở đây, lúc nãy Na Tra huynh ấy đã cố gắng hút chất độc ra cho con, sắc mặt rất tệ, có phải huynh ấy cũng không xong rồi không..." - rời khỏi vòng tay Khương Tử Nha, Y Trân lại một phen khóc nức nở, nữ nhân này quả là hồn vía của Chiêu Đệ không lệch vào đâu

" Y Trân...con nghe ta nói, con chưa chết, con là đang ở Tiên giới, là nơi ta đang ngự trị " - Khương Tử Nha từ tốn giải đáp cho tiểu cô nương

" Con bị trúng độc từ loại dây leo mọc sâu ở trong Hiên Viên Cổ Mộ, không hiểu sao con lại bị trúng phải loại độc này, nơi đó...vốn đã bị phong ấn cách đây mấy ngàn năm " - Khương Tử Nha gương mặt trở nên bất an, theo lý mà nói chỉ có người trong động mới dùng được loại dây này, lẽ nào bọn chúng đã thoát ra được, nhưng sao lại làm hại Y Trân, rốt cuộc là chuyện gì chứ

Khương Tử Nha cảm thấy rất lạ, liền đưa tay lên bấm quẻ, ngón tay thoăn thoắt dần chậm lại, nhíu mày tỏ vẻ khó hiểu, quẻ bói nói Cổ Mộ vẫn bị phong ấn, nội bất xuất, ngoại bất nhập. Loại dây leo này sau khi cắt, để quá lâu màu sẽ rất đậm, màu sắc dây leo nhiễm trên da Y Trân lại có phần nhạt hơn, chắc chắn là có người vừa mới hái chúng. Đang chìm đắm trong dòng suy nghĩ, Khương Tử Nha bị câu nói của Y Trân cắt ngang

" Tiền bối, đây thật sự là Tiên giới sao, con...thật sự chưa chết sao " - Y Trân hỏi lại như muốn hắn khẳng định rằng mình còn sống, Khương Tử Nha chỉ gật đầu không nói gì thêm

" Hay quá, con chưa từng đến Tiên giới, lại không ngờ nơi đây lại đẹp đến vậy "

Mới khóc cách đó không lâu, Hàn Y Trân lại tươi tắn trở lại, đứng lên tinh nghịch nhảy qua mấy phiến đá nhỏ được đặt ngay ngắn trên ao nước để vào trong bờ. Khương Tử Nha cũng không hiểu nổi, liền đi sát theo sau tiểu nha đầu

" Con có còn cảm thấy khó thở không Y Trân, con hoàn toàn khỏe rồi chứ? " - Khương Tử Nha nói vậy thôi, chứ hắn thừa sức loại bỏ độc tố trên người Y Trân, chẳng qua là muốn chính miệng Y Trân nói ra thôi

" Tiền bối, con cảm thấy rất khỏe " - Y Trân nhảy nhót xung quanh mấy cây tử đằng, tham lam hít lấy hương vị mà nơi trần thế không có được

" Vậy con nói ta nghe, là ai dùng dây leo làm hại con " - Lời Khương Tử Nha nói khiến Y Trân chợt dừng lại, nhớ đến điều gì đó liền hốt hoảng

" Tiền bối! Không xong rồi Tam Châu... Tam Châu của con " - Y Trân lúng túng khiến Khương Tử Nha cũng sốt ruột

" Tam Châu gì chứ con mau nói rõ ta nghe "

" Lúc người và Na Tra rời khỏi chưa lâu thì xuất hiện một ả yêu quái, con nhìn ra nguyên hình của ả là một con Cửu Vĩ Hồ, ả cướp Tam Châu bảo vật mà Sư phụ căn dặn con cất giữ. Ả nói Tam Châu sẽ giúp ả gia tăng công lực, vốn con định ra tay giành lại nhưng lại bị trúng chiêu của ả trước. Con không giữ được bảo vật mà Sư phụ trao cho, con..."

" Y Trân, con không cần lo lắng, Nếu Tam Châu quan trọng với con như vậy, ta sẽ cùng con lấy lại nó " - không hiểu sao khi nghe Khương Tử Nha nói lời này, lòng Y Trân lại có chút cảm động, cảm động vì hắn đối xử với cô quá tốt, cứu mạng cô, giúp cô tìm ra thân phận, bây giờ lại còn vì cô mà tìm lại bảo vật, lạ thay, đôi mắt Hàn Y Trân nhìn Khương Tử Nha lúc này không giống như một hậu bối nhìn tiền bối của mình, mà là một ánh mắt nhung nhớ đến vô cùng. Y Trân định nói gì đó với Khương Tử Nha nhưng lại bị hắn cầm lấy cổ tay nhảy lên một cái rồi biến mất, cả hai đang bay xuống dương thế

Cảm giác gì đây chứ, rõ ràng chỉ là nắm để cô không lạc mất trên đường bay xuống trần gian thôi mà? Sao lại có chút luyến lưu, có chút rung động...

___Phân Cách Tuyến___

Lôi Chấn Tử cùng Na Tra liên thủ, phải nói khí phách bất phàm, công lực vô biên, tên Thân Công Báo kia cũng không phải dạng tầm thường. Vừa có đạo gia hộ thể, lại còn có âm khí chống đỡ, những đòn đánh của Lôi Chấn Tử và Na Tra cũng không gây cho hắn chút thương tổn nào. Đánh nhau một hồi cũng chưa phân thắng bại, càng đánh tên quái nhân kia càng hăng, cũng không rồ gì mà ở lại đánh tiếp

" Tiểu Công Tử, huynh xem tên Thân Công Báo này bị chúng ta đánh nhiều như thế cũng chẳng đả thương được " - vừa điều khiển Vòng Càn Khôn trên không, Na Tra hấp tấp nói với Lôi Chấn Tử

" Ta cũng không biết nữa, cứ tiếp tục đánh ta sợ sẽ không còn sức nữa " - đáp lời Na Tra một cách cực nhọc, tay Lôi Chấn Tử vẫn cầm chắc gậy Phong Lôi phóng ta tia điện về hướng của Thân Công Báo. Về phần tên quái nhân kia vẫn rất nhàn nhã, nhẹ nhàng đẩy phép thuật đạo gia chống lại hai người họ

" Ha...hai tên nhãi các ngươi chưa chịu khuất phục sao "

" Nói cho các ngươi biết, ta chỉ mới sử dụng ba phần công lực, cứ tiếp tục như vầy ta sợ tên Khương Tử Nha kia sẽ không còn gặp được hai Sư điệp thân thương của hắn nữa " - vẻ mặt đắc ý lộ rõ, Thân Công Báo không biết chừng mực cứ buông lời xỉa xói làm nhục khí về phe Na Tra

" Loạn ngôn " - Khương Tử Nha xuất hiện oai phong, trên tay cầm Hạnh Hoàng Kỳ hất bay phép thuật của Thân Công Báo

Theo cùng với Khương Tử Nha là Hàn Y Trân, thấy cô bình an, Na Tra chạy đến nắm tay cô tỏ ý quan tâm

" Y Trân cô hồi phục rồi sao "

" Đều nhờ Tiền bối " - Y Trân đáp, đôi mắt hướng về Khương Tử Nha như biết ơn

" Cô không sao là tốt rồi "

" Sư thúc, người đến thì hay quá, tên Thân Công Báo này không hiểu sao lại cao cường đến thế, con với Na Tra cũng không phải là đối thủ của hắn, người xem đi, con dùng gậy Phong Lôi của con cũng không đánh trúng hắn đòn nào " - Lôi Chấn Tử

" Hắn lợi hại đến vậy sao " - Khương Tử Nha có chút bất ngờ, ban nãy nghe khẩu khí của hắn, xem ra cũng đã tiến bộ không ít

" Khương Tử Nha tên rùa rụt đầu nhà ngươi cuối cùng cũng chịu quay lại rồi à, day dưa với hai nhóc tì này khiến ta phát chán " - Thân Công Báo theo thói quen đưa tay quấn lấy lọn tóc xõa trước ngực

" Cái tên xấu xí ngốc đần này ở đâu ra vậy hả, không cho ngươi xúc phạm Na Tra và Tiền bối, có giỏi ra đây đánh tay đôi với bổn cô nương " - Y Trân nghe có người mạo phạm đến Khương Tử Nha và tiểu hoa sen thì lại không nhìn được, liền đứng ra cãi lại. Dù biết bản thân cách xa Tam Châu thì pháp thuật sẽ giảm đi không ít, nhưng vẫn ngang nhiên đầy thách thức

" Ái... Sao lại có một nha đầu không biết trời cao đất dày thế này, trông cũng thú vị đó, lại còn...rất kiều diễm " - Thân Công Báo nghe Y Trân nói lại cảm thấy thích thú, hắn nhìn cô với ý đồ xấu xa

" Không cho phép ngươi nói Y Trân như vậy " - Na Tra tức giận

" Y Trân? Tên cũng rất đặc biệt, tiểu cô nương này, chỉ cần cô làm nữ nhân của ta, muốn gì ta cũng chiều cô...ha " - Thân Công Báo cười khẩy, đối với mỹ nhân trước mắt không khỏi thu hút

" Thân Công Báo, ngươi là vẫn muốn tiếp tục ân oán giữa chúng ta? " - thấy được Thân Công Báo chuyển hướng sang Y Trân, Khương Tử Nha liền nghiêm giọng

" Phải "

" Vậy xem như chúng ta không đánh không được "

" Y Trân con lùi ra sau ta, Tiểu Công Tử, Na Tra, hai con cứ xem xét mà tấn công, đừng để bị thương " - Khương Tử Nha ra lệnh

" Tiền bối, người cẩn thận " - Y Trân lo lắng

" Ỷ thế hiếp người " - giọng nói từ đâu vọng lại khiến cho đám người đều dừng lại. Bạch Ly xuất hiện bên cạnh Thân Công Báo, chấp tay cúi chào

" Tổ phu "

" Ngươi là, sao lại gọi ta là Sư phu " - Thân Công Báo nhìn thoạt qua Bạch Ly ngờ vực

" Con là Bạch Ly, đồ tử đồ tôn của Tiên Nhi Lão Tổ và Phụng Thanh Thanh, con nên gọi người một tiếng Tổ phu "

" Hảo, ta cứ tưởng trận đánh hôm nay ta sẽ yếu thế, vậy thì tốt rồi, phần thắng chắc chắn thuộc về ta "

" Tiền bối, đó là ả yêu quái cướp mất Tam Châu của con " - Y Trân nhận ra liền tức giận chỉ vào Bạch Ly

" Ái...ngươi còn sống sao, xem ra ta đã quá nhẹ tay rồi "

" Không cần nhiều lời với đám người này, Bạch Ly, cô giải quyết hai tên nhải ranh kia sau đó cùng liên hợp đánh Khương Tử Nha, còn nữ nhân kia cứ để phần ta...ha "

Nói rồi cả hai bên đồng loạt xông lên, Na Tra dùng Vòng Càn Khôn đánh đòn đầu tiên, tiếp đó là Lôi Chấn Tử dùng gậy Phong Lôi đánh xuống nền đất truyền tia điện đến phía Bạch Ly. Ả vừa dùng yêu pháp đỡ đòn của Na Tra, thấy Lôi Chấn Tử truyền điện liền xoay người nhảy lên. Cứ thế, Lôi Chấn Tử theo hướng của Bạch Ly đẩy phép thuật từ dưới lên, ả Cửu Vĩ Hồ cũng dùng yêu pháp đánh trả. Thấy ả đang lơ là, Na Tra đạp Phong Hỏa Luân bay lên rồi lại đá chúng vào bụng của Bạch Ly khiến ả bị đẩy ra.

Bạch Ly bị đả thương thì có phần kích động, ả muốn biến về nguyên hình để tăng sức tấn công, đoạn sau lưng Bạch Ly xuất hiện những chiếc đuôi dài trắng muốt, xòe ra vô cùng hùng dũng. Những chiếc đuôi chuyển động hỗn loạn trong không gian, ả ta dùng những chiếc đuôi đó phòng thủ trong lúc đang biến về nguyên hình. Chín đuôi ngoằn ngoèo liên tục tấn công về phía Lôi Chấn Tử, thấy thế, Na Tra nhanh nhẹn dùng lụa Hỗn Thiên quấn lấy đuôi của ả, lụa Hỗn Thiên siết chặt lấy phần đuôi nhạy cảm khiến ả đau đớn, khi đuôi ả yêu quái bị lụa Hỗn Thiên cột lại hết, Na Tra dùng lực mạnh, kéo ả đập xuống đất, Tam Châu bị đã đánh cắp cứ như vậy mà rơi ra

Về phía Khương Tử Nha đang đối đầu với Thân Công Báo cũng bất phân thắng bại, không khí dần trở nên căng thẳng

" Khương Tử Nha ngươi chịu chết đi " - nói đoạn Thân Công Báo dùng lực đẩy pháp thuật về phía đối thủ. Khương Tử Nha một tay cầm Hạnh Hoàng Kỳ, một tay điều khiển Roi Đả Thần tấn công Thân Công Báo

" Đừng vội đắc ý " - Khương Tử Nha khí thế hừng hực, nhìn chung có thể thấy Khương Tử Nha vẫn còn đang khoan nhượng, chưa thực sự toàn tâm toàn lực muốn giết chết Thân Công Báo

Phía của Y Trân, khi thấy Tam Châu rơi ra từ người Bạch Ly, cô lo lắng chạy đến muốn tìm nhặt bảo vật. Cô từ phía sau Khương Tử Nha chạy lên, Thân Công Báo thấy được liền dùng phép đánh Y Trân ngã ra. Dường như hắn biết được điểm yếu của Khương Tử Nha là người con gái đang đi cùng này, chỉ cần đánh vào cô ta chắc chắn Khương Tử Nha sẽ phân tâm. Quả thật, khi thấy Y Trân bị đánh ngã, Khương Tử Nha lo lắng dòm qua phía cô mà lơ đi không phòng bị. Thân Công Báo mưu mô liền nhân cơ hội đánh lén

" Đạo gia thư truyền tâm pháp " - Thân Công Báo đọc câu chú rồi đẩy phép đánh vào ngực Khương Tử Nha, vì không phòng bị nên đã lãnh đủ một đòn này. Khóe miệng Khương Tử Nha lập tức trào ra một ít máu. Lôi Chấn Tử và Na Tra thấy vậy liền qua tiếp ứng đánh Thân Công Báo

Y Trân sau khi bị đẩy ngã vừa hay lại nhìn thấy Tam Châu rơi ngay cạnh đó, cô chụp lấy Tam Châu, dùng phép đưa Tam Châu bay lên ngang tầm mắt, nhận thấy được chủ nhân, Tam Châu liền xác nhập vào làm một, đều được Y Trân thu vào. Có Tam Châu trong người, Y Trân đã hồi phục lại được phép thuật vốn có. Đang vui mừng không bao lâu thì bên Na Tra và Lôi Chấn Tử bị tên Thân Công Báo dùng phép thuật đạo gia đánh văng ngã ra sau, lúc này cả ba người đều bị thương

" Ha... ta cũng không thể thua ngươi hoài được Khương Tử Nha " - Đánh gục được bon người Khương Tử Nha khiến Thân Công Báo hứng thú không thôi, chầm chậm tiến lại gần nơi cả ba đang ngồi

" Hôm nay sẽ là ngày chết của các ngươi...ha " - trên tay Thân Công Báo luyện ra một quả cầu phép chuẩn bị chưởng nó về phía Khương Tử Nha, vừa đưa quả cầu lên thì Thân Công Báo bị một phen bất ngờ

Y Trân thoắt cái đã xuất hiện trước mặt, cứ ngỡ tưởng cô không thể gây hại cho hắn, hắn liền giở thói bỉ ổi trêu chọc cô

"A mỹ nhân, cô thấy rồi chứ, bọn chúng đều thua ta cả, hay là cô về với ta, làm nữ nhân của ta, ta sẽ dạy cô phép thuật như ta...ha " - Thân Công Báo không phòng bị, tiến đến đưa tay định vuốt má Y Trân

" Tên súc sinh! Ngươi không được đụng đến Y Trân " - Na Tra bị trọng thương, tay ôm ngực, lời nói khó khăn nhưng khi thấy Thân Công Báo có ý đồ bất chính với Y Trân, Na Tra tức giận đến đỏ mặt định dùng sức còn lại để đánh hắn, nhưng lại bị hắn đánh thêm một đòn nữa, tiểu hoa sen này thật sự đáng thương

Y Trân từ nãy giờ im lặng chỉ nhìn chằm chằm vào Thân Công Báo, thấy hắn đánh Na Tra thì cuối cùng cũng có động tĩnh. Y Trân vận công, tay đang duỗi thẳng cũng chầm chậm đưa lên, Thân Công Báo nhìn theo khó hiểu. Tay Y Trân vừa đến tầm mắt, cô lập tức chưởng một lực lớn về phía Thân Công Báo, do không phòng bị, lại còn là khoảng cách gần đến thế, Y Trân thành công đánh trọng thương Thân Công Báo

" Cô!..." - Thân Công Báo thổ huyết, thấy vậy Bạch Ly ở gần đó cũng chạy đến định tiếp sức nhưng lại bị Y Trân ra đòn đánh khiến ả ngã xuống, máu từ đan điền dâng lên rồi trào ra. Khi xác nhập với Tam Châu thì cả hai tên yêu quái này cũng không phải là đối thủ của Y Trân

" Bọn người các ngươi kẻ thì nhục mạ ta, kẻ thì ăn cắp Tam Châu của ta, ta sẽ xử từng tên một, nộp mạng! " - Y Trân tính tình vốn nóng nảy, chịu đựng đến giờ phúc này chỉ để tự tay lấy mạng cả hai tên này. Ngay lúc sắp ra tay, Y Trân lại nghe thấy giọng nói của Dương Hiển

" Dừng tay " - Dương Hiển xuất hiện với gương mặt lạnh nhạt, yêu khí phản phất xung quanh, bộ dạng bây giờ không còn là cô nương lương thiện thanh tú như trước

" Tỷ tỷ " " Dương Hiển " - cả bốn người đều đồng loạt thốt lên khi thấy Dương Hiển

" Tỷ tỷ, sao tỷ lại ở đây, mau tránh sang một bên, bọn họ là người xấu, tỷ tỷ cẩn thận " - Y Trân vẫn chưa nhận thức được Dương Hiển giờ không còn coi cô là muội muội, trong lòng giờ chỉ muốn lấy mạng cô, vậy mà Y Trân vẫn còn thơ ngây nhắc tỷ tỷ mình tránh xa bọn xấu

" Hàn Y Trân, tiện nhân nhà ngươi không có tư cách gọi ta hai tiếng tỷ tỷ! "

" Tỷ đang nói cái gì vậy "

" Là ngươi cướp mất người ta yêu nhất, là ngươi được Linh Bảo đại pháp sư thiên vị, ngươi nói xem tại sao lúc nào ta cũng chỉ là cái bóng của ngươi "

" Ngươi có gì hơn ta? Tại sao mọi thứ tốt đẹp đều đến với ngươi, còn ta thì sao, không được phép rời khỏi phạm vi chân núi, ôm ấp giấc mơ được đến Tiên giới gặp người mình yêu, ta đã phải chờ, chờ ở cái nơi quái quỷ đó bao lâu rồi hả! "

" Ngày gặp lại Na Tra ta thật sự vui mừng, vậy mà cũng chính ngươi cướp mất niềm vui đó của ta " - Dương Hiển hét lớn khiến Y Trân ngây người

" Na Tra huynh ấy mở miệng ra một câu là Y Trân hai câu cũng là Y Trân, dựa vào đâu? dựa vào đâu chứ "

" Ta hận ngươi, hận ngươi cướp đi tình cảm của Na Tra, hận ngươi được Linh Bảo đại pháp sư thương yêu, hận ngươi quá nổi trội khiến ta ngứa mắt "

" Vì ngươi mà Na Tra hiểu lầm ta, đối xử với ta không khác gì kẻ thù, ta phải lấy mạng ngươi, chỉ cần ngươi không còn, khi đó Na Tra sẽ quay lại đối xử tốt với ta như trước, Hàn Y Trân ta phải giết ngươi "

" Tỷ tỷ..."

" Sao...sao tỷ lại nói như vậy, muội chưa hề có ý cướp mất thứ gì của tỷ, còn chuyện Sư phụ, người luôn yêu thương cả hai tỷ muội chúng ta mà "

" Xảo ngôn, ngươi đừng tỏ vẻ đáng thương ở đây, dù ngươi có nói gì ta cũng không muốn nghe, hôm nay ta phải lấy mạng ngươi " - Dương Hiển mang theo cơn uất hận mà ra đòn với Y Trân

" Dương Hiển, nếu cô dám làm thương Y Trân, ta nhất định không tha cho cô " - Na Tra đứng lên, tay chỉ về phía Dương Hiển

" Ha...huynh vẫn là chọn ả " - Dương Hiển

" Vậy thì ta càng phải lấy mạng ả " - dứt câu, Dương Hiển đưa tay chưởng vào ngực Y Trân, nhưng Na Tra không cho phép ả làm hại Y Trân. Liền dùng Vòng Càn Khôn đánh vào bụng Dương Hiển. Thời gian qua phép thuật mà Dương Hiển tu luyện là phép thuật Xiển Giáo, chỉ cần có tà niệm liền mất hết phép thuật, vừa mới quay về hình dạng Dê Trắng không lâu nên Dương Hiển vẫn chưa sử dụng phép thuật nhuần nhuyễn, chỉ cần một đòn của Na Tra cũng đủ khiến ả thổ huyết

" Na Tra, đừng làm hại tỷ ấy " - Y Trân lo lắng định đến đỡ Dương Hiển nhưng lại bị ả hất ra

" Các ngươi được lắm, Hàn Y Trân ngươi hãy chờ đó, một ngày nào đó nhất định chính tay ta sẽ lấy mạng ngươi " - Dương Hiển không còn sót lại tình tỷ muội nào, chấm dứt tình nghĩa với Y Trân. Sau đó ả quơ tay, cả ba người đều biến mất

Na Tra định đuổi theo nhưng bị Y Trân ngăn lại, điểm yếu của Y Trân là quá trọng tình cảm, biết Dương Hiển coi mình là kẻ thù, trong lòng cũng tự dằn vặt, nếu tỷ tỷ đã ra mặt cứu hai người kia thì cô cũng không muốn đuổi cùng giết tận

" Bọn người này không giết sẽ để lại mầm mống sau này " - Na Tra khó chịu

" Bỏ đi Na Tra, mọi người đều đang bị thương, đi thôi, Sư thúc chúng ta về Tiên giới nhé " - Lôi Chấn Tử

" Được " - Khương Tử Nha vung tay biến cả bốn người đều biến mất

Ngay lúc đang bay về Tiên giới, Huyết túi trong người Na Tra lại rung lên dữ dội, Na Tra như ngầm hiểu ra điều gì đó, quay sang nhìn Khương Tử Nha, hắn hiểu ý gật đầu, cả hai đều đang đi đúng hướng, ngày Chiêu Đệ hoàn dương sẽ sớm thôi

___hết chap 8___

Lâu quá rồi mới gặp lại nè, cũng như thường lệ cảm ơn các đọc giả của tui đã luôn dành tình cảm cho Muôn Kiếp Tương Phùng. Đang trong mùa thi nên ra chap hơi trễ xíu nha, mà chap này toàn mấy đoạn đánh nhau không à, tui thì không có rành mấy từ ngữ chuyên môn sao cho nó hùng hồn hết á, có gì bị lặp từ thì mọi người thông cảm nha, cảm ơn nhiều nè, hẹn mọi người ở chap 9

𝐋𝐚𝐦 𝐓𝐮𝐲𝐞𝐭 𝐋𝐢𝐞𝐧🪷

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play