Không biết từ khi nào Cao Tuấn lấy ra trước mặt Ngọc Ân một ổ bánh mì và một hộp sữa. Cô nhìn về phía Cao Tuấn như muốn hỏi thì thấy cậu trả lời.
- Cậu mau ăn đi, mới khỏi bệnh không nên nhịn đói.
- Ừm, nhưng còn của Giai Tuệ thì sao?
- Lúc nãy mình đưa cho cậu ấy ăn rồi.
Giai Tuệ từ nãy giờ đã chứng kiến hết tất cả. Nhìn cử chỉ quan tâm của Cao Tuấn với Ngọc Ân sao cô không nhận ra chứ.
Nhìn người mình yêu đi thích người khác, lại còn là bạn thân nữa thì ai mà không đau lòng.
Cao Tuấn thích Ngọc Ân cũng đúng thôi, một cô gái có vẻ ngoài xinh xắn, dễ thương, còn có tính tình hiền lành tốt bụng ai mà lại không thích.
Có lẽ tình cảm này cô nên giấu mãi trong lòng rồi. Cô là một người yếu đuối, không mạnh mẽ như vẻ bề ngoài mà mọi người hay thấy. Sao cô có thể chịu được khi bị từ chối chứ.
Nhìn lại bản thân mình thì thật là thảm hại. Ngoài thành tích học có tốt một chút thì cô cũng chẳng còn gì cả.
Chỉ với xuất thân và hoàn cảnh gia đình thì chả chàng trai nào chịu yêu một cô gái không có gì.
Bỏ qua mọi cảm xúc của bản thân, Giai Tuệ nhanh chóng lấy lại nụ cười như ban đầu, xem như chẳng có chuyện gì xảy ra hết.
- Ngọc Ân, cậu định thi vào trường nào vậy, chúng ta cũng sắp thi tốt nghiệp rồi.
- Ừm, mình tính thi vào trường Bắc Á.
- Trường đó lấy điểm khá cao đó
Câu nói của Cao Tuấn như đang đánh trọng tâm vào những gì Ngọc Ân đang lo âu. Khuôn mặt vui vẻ bỗng chốc chùn xuống.
- Muốn thi vào Bắc Á thì không phải không có khả năng.
Nghe Cao Tuấn nói vậy tinh thần của cô đột nhiên phấn chấn trên hẵn, nhưng khuôn mặt vẫn tỉ vẻ nghi hoặc. Phải biết ngôi trường đó là top đầu trong nước, chỉ tiêu hàng năm rất thấp. Cô nghĩ cơ hội của mình rất mong manh.
- Cậu đừng an ủi tớ
Giai Tuệ từ nãy tới giờ trầm tư suy nghĩ, khuôn mặt cô đột nhiên trở nên háo hức.
- Không phải là không có cách.
- Hửm.
- Giai Tuệ nói phải đó
- Ý của các cậu là sao? Tớ vẫn chưa hiểu cho lắm.
Giai Tuệ cũng phải lắc đầu bất lực trước vẻ mặt ngu ngơ đó của cô.
- Mình và Cao Tuấn sẽ lập ra thời gian biểu để cậu ôn tập.
- Có được không đó.
- Làm sao lại không. Chỉ cần cậu cố gắng hết sức mình là được.
- Ừm, mình sẽ cố gắng.
Vừa nói cô vừa nắm chặt tay để thể hiện sự quyết tâm của mình. Ánh mắt kiên quyết của Ngọc Ân cũng phải khiến Giai Tuệ nể phục.
Lúc nãy cũng chỉ là động viên khích lệ tinh thần cho cô một phần nào đó thôi, chứ muốn vào Bắc Á, không phải chỉ bằng quyết tâm là được.
Giai Tuệ cũng không ngờ Cao Tuấn lại nắm bắt tình hình nhanh như vậy. Có thể biết là cô đang động viên Ngọc Ân mà không cần phải nói trước. Thôi thì cô và cậu sẽ cố hết sức vậy.
Rất nhanh đã vào tiết học. Mọi người ai cũng chăm chú làm bài, chỉ có Ngọc Ân là suy nghĩ miên man về ngành mình học.
Việc muốn vào Bắc Á là suy nghĩ trước đây của cô thôi. Bây giờ mọi thứ đã thay đổi làm sao có thể như trước đây được nữa. Lúc trước còn có ba ở cạnh khích lệ cô, nên Ngọc Ân mới chọn thi vào Bắc Á. Còn bây giờ cô là người đã có chồng, nên phải hỏi qua ý kiến của anh trước đã.
Hơizzz, mọi chi tiêu hiện nay của cô đều do Cố Mạc lo liệu, không có anh không biết Ngọc Ân cô chết ở cái xó nào rồi.
Điều mà cô không hiểu bây giờ chính là làm sao tính tình anh lại thay đổi nhanh chóng như vậy. Lúc thì lạnh lùng như ác ma, lúc thì dịu dàng đến lạ thường. Phải chi cô hiểu suy nghĩ bây giờ của anh thì hay biết mấy.
Dập tan suy nghĩ của mình, Ngọc Ân chuyên tâm vào việc học, dù sao đi nữa cũng không thay đổi được nên phải chấp nhận thôi.
Rất nhanh một ngày học tập lại tiếp tục trôi qua. Sau một ngày học tập mệt mỏi cô quyết định về nhà sẽ đánh một giấc thật là say sưa, quên trời quên đất luôn.
Như hằng ngày, cô, Cao Tuần và Giai Tuệ cùng ngau đi về. Vừa ra tới cổng đã thấy một bóng dáng quen thuộc đang tựa sẵn ở đó.
Cố Mạc tiêu soái dựa trên chiếc bugatti khiến ai ai cũng ngoái nhìn. Ngoài vẻ đẹp trai đến yêu nghiệt ra anh còn nổi bật với phong thái lịch lãm chuẩn đàn ông mà các chị em phụ nữ hiện nay đang hướng tới.
Sợ sẽ gây chú ý đến hai người bạn thân của mình, Ngọc Ân nhanh chóng chào tạm biệt hai người họ rồi leo lên xe, mặc kệ Cố Mạc vẫn còn ngơ ngác chưa rõ sự tình.
Lúc sáng anh ngồi trên xe còn dấu được, bây giờ lộ diện như thế thì cô biết ăn nói làm sao với bàn dân thiên hạ đây. Từ sáng tới giờ tin tức về cô lan truyền rất nhiều, nay lại phát hiện cô đi chung với Cố Mạc như thế này thì phạm vi ảnh hưởng khokng chỉ có ở trường học không đâu.
Thấy cô chạy như bị rượt đuổi như thế thì Cố Mạc cũng nhanh chóng lên xe.
Nhìn cô gái với vẻ mặt hốt hoảng như vậy anh không khỏi buồn cười. Bộ đi chung với anh cô cảm thấy khó chịu lắm hay sao, lúc nào cũng trấn tránh hay sợ anh làm mất mặt cô. Cố Mạc cau mày khó chịu với chính suy nghĩ của bản thân.
- Bộ tôi làm mất mặt em lắm hả?
- Hả?
Như nhận ra những gì anh nói nên cô nhanh chóng lên tiếng phủ nhận.
- Không có, không có
- Vậy tại sao em không dám đi chung với tôi
- Mọi người sẽ đồn bậy về em với anh á.
- Đồn bậy?
- Chính là nói em với anh quan hệ bất chính.
- Ừm, đúng vậy.
Nghe anh nói vậy thì cô thở phào nhẹ nhỏm, nhưng câu tiếp theo lại khiến cô hoàn toàn hóa đá.
- Không phải bất chính. Chúng ta đã đăng ký kết hôn rồi. Sau này có ai hỏi thì em cứ nói như thế.
Phải chi Cố Mạc có thể hiểu một chút ý nghĩ của cô trong đó thì tốt biết mấy. Mọi người mà biết cô là vợ của người đàn ông hoàn kim này thì liệu cô có bị miệng đời dìm chết không đây.
Chỉ nhìn sơ Ngọc Ân là anh có thể nhận ra cô đang lo lắng điều gì. Sao anh có thể không biết cô ngại thân phận của anh khi đi chung chứ. Chỉ là anh giả ngu ngơ để xem cô như thế nào. Ai ngờ lại là vẻ mặt bất lực không nói nên lời. Xem ra chuyện này anh phải giải quyết nhanh chóng rồi.
👉Mọi người hãy 👍 ủng hộ mình nhé.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT