Nghiêm Dục Phong ra hiệu một cái, mọi người trong đại sảnh liền nâng đũa dùng bữa, tuy vẻ mặt Phương Tình bất mãn nhưng cũng chỉ biết khinh miệt mà hừ một tiếng, rồi lại thong thả ung dung dùng bữa, ngoại trừ âm thanh bát đũa va chạm ra, không ai mở miệng, ngay cả Lăng Ngữ Hàn luôn nói nhiều cũng đói bụng ăn quàng mở to miệng mà nhai ngồm ngoàm.
Chỉ có Hi Trần trước sau vẫn duy trì tư thế từ lúc nãy, ngồi nghiêm chỉnh nhìn chằm chằm bàn tay chính mình, ngay cả nhìn cũng không dám liếc mắt nhìn thức ăn trên bàn một lần.
Lăng Ngữ Hàn mở to miệng cắn lấy miếng thịt ba chỉ kho tàu, đôi mắt thoáng thấy Hi Trần ngồi trên ghế không nhúc nhích thì sáng lên, liền hỏi: “Tiểu Trần Nhi, ngươi như thế nào không ăn a? Không vui sao?”
“Không, không phải. . . . Lăng đại gia. . . . Nô tài. . . . Không đói bụng. . . . Cái hôm qua. . . . Nô tài ăn xong. . . . Không đói bụng. . . .” Vốn muốn im lặng chờ đợi các chủ tử dùng bữa xong, không ngờ được Lăng Ngữ Hàn đột nhiên hỏi, khiến cậu khẩn trương trả lời .
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.