"Vậy Nghê tướng quân đang dẫn ta vào Ma Sư Đoàn sao?" Đông Quân Thế Hoa theo Nghê Thường nội dung mà đoán được nơi mà mình "bị" điều tới.
"Ân." Nghê Thường nói đến đây thì nét mặt cũng không khỏi cổ quái, với thực lực của Thiên Đố thì việc tham gia vào vai trò của chuẩn kỵ sĩ mà quản lý một đại đội cũng không có việc gì khó.
Tuy vậy thì Bách Lạc Xuyên vẫn yêu cầu nàng sắp xếp Thiên Đố ở vai trò của một quân sĩ, đúng là khó hiểu.
"Đại đội của ngươi là Ma Sư Quân số 12, đây là thông tin về bọn họ." Nghê Thường lấy ra một tờ giấy cho Thế Hoa, tuy được ra lệnh là phải đối xử với Thế Hoa một cách bình thường, nhưng Thế Hoa thân phận quá thần bí khiến nàng không thể không cẩn thận đối đãi.
Nếu không việc chiêu mộ tân binh như thế này sẽ không đến tay nàng, chưa kể là chuẩn bị tài liệu trước.
"Cảm tạ." Thế Hoa nói xong thì cũng nhận lấy, ánh mắt ngay lập tức quét ngang mà đọc.
"Ma Sư Đoàn số 12 gồm 76 người: 1 chuẩn kỵ sĩ - Hồn Đế, 72 quân sĩ - 2 Hồn Vương, 59 Hồn Tông cùng 11 Hồn Tôn, 3 mục sư..."
"Quân lực không tồi." Thế Hoa không thể không nói, trong đây đủ loại Hồn Sư không nói, liền tu vi trung bình cũng rất cao, không nói mục sư thì liền thấp nhất cũng là Hồn Tôn.
Nghê Thường nghe vậy thì cũng không khỏi tự đắc.
Đoàn số 12 này là đoàn đội có tu vi trung bình mạnh nhất của Hoả Sư Đoàn, cũng là thực hiện nhiều nhiệm vụ nhất, nên dựa theo Mã Tiểu Đào yêu cầu mà Nghê Thường quyết định đưa Thế Hoa đến đây để rèn luyện.
"Sắp tham gia vào đại đội rồi, ngươi định vẫn lấy Thiên Đố để làm xưng hô sao?" Nghê Thương lúc này mới hỏi Thế Hoa.
Dù sao tất cả những người ở đây đều lấy tên thật của nhau để xưng hô, mà đến Thế Hoa hàng này thì có chút khó nhằn.
"Ân, dù sao tên thật của ta để lộ ra cũng không tốt." Thế Hoa cũng không phản bác.
Dù sao việc để lộ tên thật của hắn thực sự cũng không phải hành động thông minh, mà lại tạo ra thêm một cái tên giả thì đúng là quá phức tạp không cần thiết.
"Được rồi, đi hướng này rồi chúng ta sẽ đến đoàn số 12." Đã nghe đến vậy thì Nghê Thường cũng không nói cái gì, liền gia tốc tốc độ đi đến đoàn số 12.
...
Ma Sư Quân số 12,
Khi Nghê Thường cùng Thế Hoa đến thì nghe được một tiếng hô
"Nghê tướng quân đến!"
"Thịch, thịch, thịch..." Một quân sĩ hô to làm phía dưới đang luyện tập đám quân sĩ phải dừng tay lại, nhanh chóng thu gọn bãi tập gọn gàng sau đó xếp hàng ngay thẳng mà chờ đợi lệnh tiếp theo, nhìn động tác thành thục một mạch mà thành thì cũng biết đây là việc bọn họ phải làm thường xuyên.
Lúc này có 3 tên Hồn Sư xuất hiện từ phía xa, toàn thân Hồn Lực ba động cũng biết đây là hai tên Hồn Vương cùng một tên Hồn Đế.
Bọn họ nhanh chóng đi đến, tên Hồn Đế khi nhìn được Thế Hoa cùng Nghê Thường thì nhanh chóng ra lệnh.
"Hành lễ với tướng quân!"
"Chúng sĩ ra mắt tướng quân!" Hơn 70 người liền lập tức để tay trên ngực mà hô to, khí tràng đồng nhất làm Thế Hoa cảm thấy có ti tí áp lực, đây là sức mạnh của tập thể a.
"Miễn lễ!" Nghê Thường cũng phất tay, sau đó nhìn về phía Thế Hoa mà nói.
"Hôm nay ta đến đây là để vị này tham gia vào Ma Sư Quân số 12, mà hẳn các ngươi cũng nhận ra hắn, Thiên Đố!"
Đám quân sĩ mặc dù không dám hó hé miệng, nhưng ánh mắt nóng bỏng vẫn thể hiện bọn hắn biết được Thiên Đố danh hào.
Liền Hồn Đế chuẩn kỵ sĩ ánh mắt cũng không khỏi hiện lên quang mang, kẻ này cũng không phải dạng thường.
"Mọi chuyện cũng chỉ có như vậy.
Hưu Tư (Hughes), ngươi dẫn hắn làm quen đại đội." Nghê Thường nói xong thì truyền âm cho Thế Hoa.
"Ta đi." Sau đó sau lưng hiện cánh mà bay đi về Sư Tâm.
Hưu Tư thấy Nghê Thường đã lui thì ra lệnh.
"Trở về luyện tập."
"Rõ!" Sau đó đám người vẫn thành thật trở về chỗ luyện tập lúc nãy, nhưng ánh mắt vẫn như có như không nhìn về Thế Hoa.
Hưu Tư thấy vậy cũng quá để ý, mà hắn ra hiệu cho hai tên Hồn Vương đi theo sau hắn, sau đó đi về phía Thế Hoa mà giới thiệu.
"Thiên Đố ngươi tốt, ta là Hưu Tư, là người quản lý ở đây.
Còn bên cạnh ta là Càn Hàm Phong cùng Tạ Thiên."
"Ta đã biết."
Thế Hoa theo tư liệu cũng biết 3 người mạnh nhất của nơi này.
Hưu Tư - nam, 56 tuổi, 68 cấp Cường Công hệ Hồn Đế, Khí Vũ Hồn Hoàng Kim Luân, vai trò chuẩn kỹ sĩ.
Càn Hàm Phong - nam, 42 tuổi, 59 cấp Mẫn Công hệ Hồn Vương, Thú Vũ Hồn Tam Sí Phong Ưng.
Tạ Thiên - nam, 40 tuổi, 55 cấp Khống Chế hệ Hồn Vương, Thú Vũ Hồn Thôn Kim Tằm.
"Ân, vậy chúng ta cũng sẽ không cần tốn thêm thời gian nữa.
Ta bây giờ sẽ dẫn ngươi đến chỗ học tập quân sĩ kiến thức cùng các loại hành lễ, sau đó những chuyện còn lại sẽ được an bài tiếp." Hưu Tư nghe vậy cũng không bất ngờ, ngay lập tức sắp xếp lịch trình cho Thế Hoa.
"Vậy sẽ tốn bao lâu để ta làm nhiệm vụ?" Thế Hoa hỏi.
"Ân, hẳn là khoảng 1 tuần.
Dù sao chúng ta cũng sẽ phải cân nhắc nhiệm vụ cho từng cá nhân dựa theo sức mạnh của bọn họ."
"Ta hiểu rồi."
"Được, vậy đi theo ta."
...
Thế Hoa sau khi tốn 1 ngày tham gia học tập các loại hành lễ cùng nghi thức của quân sĩ thì cũng hoàn toàn thông thạo, sau đó thì được Hưu Tư giao cho một nhiệm vụ tiêu diệt ở một khu vực ở gần Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.
...
"Cộc, cộc, cộc..."
Phía sau một chiếc xe ngựa thồ cỏ, Thế Hoa nhìn cảnh tượng xung quanh mà cảm nhận được một cảm giác mới mẻ mà thân quen.
Sự xóc nảy của con đường đá chưa phẳng, tiếng ngựa thở mạnh mẽ mỗi lần kéo xe, tiếng của mã phu đang quất roi cỏ mà thúc giục, tiếng cỏ cây xào xạc theo gió cùng mùi hương của đất và lá rừng.
Việc bản thân một mình cảm nhận vạn vật xung quanh này cũng đã lâu hắn chưa làm.
Bản thân nhiệm vụ này Hưu Tư muốn để hắn đi chung với thêm một vài quân sĩ nữa nhưng hắn từ chối, Hưu Tư vốn định thuyết phục nhưng biết Thế Hoa thực lực nên cũng thôi.
"Hí!" Tiếng ngựa hí lên làm cho Thế Hoa vốn đang hưởng thụ khoảnh khắc yên bình này phải lấy lại tinh thần.
"Mã phu, đến rồi sao?" Thế Hoa xuống ngựa hỏi.
"Đúng vậy đại nhân." Mã phu gương mặt tươi cười nói.
Thế Hoa cũng biết ý mà đưa cho hắn hai Kim Hồn Tệ, sau đó hướng về chỗ được thông báo có lang đạo mà tới, dù sao cũng là vì nhiệm vụ đến đây.
Chân đạp bộ pháp Thế Hoa như cá gặp nước, chỉ chưa đầy nửa nén nhan thì hắn đã đến phía Tây ngoại vi của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, đây là nơi được các Hồn Sư thông báo là khu vực xuất hiện của một kỳ dị giống loài - Lang đạo.
Lang đạo là kết quả của giống cái nhân loại cùng Hồn Thú Tật Phong Ma Lang mà tạo thành sinh mệnh, không phải nhân loại cùng chẳng phải Hồn Thú.
Có bộ phận sức mạnh của Tật Phong Ma Lang, hơn nữa còn nắm giữ trí tuệ của loài người, nên khả năng chiến đấu cùng chiến lược rất mạnh, thiên tính hiếu chiến cùng dâm tà.
Từ cuối đông đến hết xuân là mùa giao phối của bọn chúng, thời gian này là lúc bọn chúng ngang ngược cùng càn rỡ nhất, bắt nhân loại nữ nhân khắp nơi để giao phối tạo ra hậu đại.
Tuy bây giờ đang là mùa hạ, nhưng số lượng nữ nhân bị bắt đi chỉ giảm chứ không biến mất.
Thế Hoa thu liễm khí tức, Tinh Thần Lực bắt đầu trải rộng khắp khu vực xung quanh.
"Đây là...lông sói sao?" Thế Hoa tầm nhìn vươn tới một cái cây, trên vỏ cây có rất nhiều lông màu xám, phía dưới gốc cây có nhiều vết chân sói, kỳ lạ là hai dấu chân này rảo bước như người.
"Này hẳn là đứng bằng hai chân, hẳn là dấu vết của lang đạo." Thế Hoa nghĩ thầm sau đó theo dấu chân cùng lông sói mà đi theo.
Sau nửa tiếng thì Thế Hoa cũng đã kiếm được một cái hang động, mùi sói hăng hôi làm hắn khó có thể nào mà chịu được mà nhíu mũi.
Bên ngoài hang động là một đám lang đạo.
Bọn chúng phần nhiều nhìn giống như sói nhưng lại di chuyển bằng hai chân sau, hai chân trước biến hoá thành tay, cơ ngực cùng cơ bụng ngại trừ phủ bằng những sợi lông ngắn ra thì lại rất giống người, cái đầu sói theo thú đồng di chuyển lúc nào cũng ngó nghiêng xung quanh để canh chừng kẻ địch.
Thế Hoa cũng ước định được sức mạnh của đám bên ngoài, chủ yếu đều là Đại Hồn Sư, chỉ có một hai đầu là Hồn Tôn, không có quá nhiều sức ép với hắn.
Thế là Tinh Thần Lực của hắn hướng về phía hang động mà tìm hiểu, không vào thì thôi, vào rồi thì muốn làm hắn rách cả mí mắt.
Một hàng nữ nhân bị trói để vào một góc, gương mặt hốc hác, ánh mắt tan rã, giữa hai chân đều là máu, trên gương trên khuôn mặt đều đã không còn ý chí sinh tồn.
Bụng mỗi người đều lớn nhỏ khác nhau nhưng ai cũng biết đây là mang thai, mà đau lòng là thai của bọn nghiệt chủng lang đạo.
"Khốn kiếp!" Thế Hoa không khỏi trong lòng phẫn nộ ồ ạt như sóng biển, tuy hắn biết bản thân mình không phải người tốt, nhưng nhìn thấy cảnh tượng như thế này lại khiến bản năng đồng cảm cho nhân loại của hắn trỗi dậy.
Nhưng theo lý trí hắn cũng chỉ có thể cố nhẫn mà hướng mắt về phía sau hơn của hang động.
"Đông như vậy?" Theo Tinh Thần Lực quét sau hơn thì Thế Hoa không khỏi bất ngờ với lực lượng của đám lang đạo, đây đã là đến 500 đầu, trong đó còn có cả những tên thực lực đã đến Hồn Tôn, bình thường số lượng này đã đủ để quân đội đế quốc ra tiêu diệt.
Đến khi vào trong nhất thì hắn không khỏi kinh hãi, bên trong là một đầu Tật Phong Ma Lang, tuy hai chân sau của nó phát triển bình thường, nhưng hai chân trước như bị thái hoá mà teo lại, xung quanh nó là đám lang đạo bảo vệ.
"Vậy mà có cả Phong Linh Bái?"
Bái là thủ lĩnh của bầy sói, tuy sức mạnh không như thế nào tốt, nhưng trí lực lại không thua con người là bao, nên được đảm nhiệm chức quân sư.
Mà Phong Linh Bái là biến chủng của Tật Phong Ma Lang, tuy Tinh Thần Lực không bằng Tử Linh Bái làm Hồn Hoàn cho Hoắc Vũ Hạo nhưng trí tuệ cũng đã đủ điều động trơn tru một đàn sói.
"Đầu này cũng là 4000 năm Phong Linh Bái, thảo nào có thể điều hướng được 500 tên lang đạo mà không bị phát hiện." Thế Hoa cũng có lời giải thích hợp lý cho việc này, theo suy đoán của hắn thì đám lang đạo này là hậu đại của đầu Hồn Thú này.
Thế là hắn cảm nhận xung quanh không còn một yếu tố ngoại lai nào nữa thì mới bắt đầu thi hành tiêu diệt nhiệm vụ.
"Đệ nhị Hồn Kỹ, Ma Ảnh Phân Thân!" Thế Hoa theo đệ nhị Hồn Hoàn sáp nhập vào bản thân mà phân ra thêm 3 đầu phân thân, tổng cộng xuất hiện có 4 Thế Hoa.
Thế là 4 Thế Hoa không nói một lời lấy ra ô, thương, kiếm, súng các loại Thiên Cơ Tán hình thái mà bắt đầu bao vây 4 hướng mà tàn sát.
"Xoẹt, xoẹt, xoẹt..." Mũi mâu tên Thiên Cơ Tán thế vô đối mà đâm thủng trái tim của từng tên lang đạo, cho dù máu có bắn ướt quần áo cũng không làm giảm tốc độ của Thế Hoa.
Mà một bên khác đang cầm thương Thế Hoa như một đầu cự long chém giết đám lang đạo, mỗi một thương đều toả ra thương khí lăng lệ làm lang đạo như cây ngã rạp.
"Đệ nhất Hồn Kỹ, Kim Quân Tăng Phúc!"
"Thức thứ 3 - Chử Hải!" Thương khí cùng sát khí sát khí tấn công vào đám lang đạo, vô song ào ạt công kích khiến phía đối thủ chỉ còn là bọt máu.
Mà một bên như thiểm điện cầm song kiếm Thế Hoa như hổ lạc vào bầy dê mà liên tục chém giết, mỗi kiếm hạ xuống đều là đầu rơi máu chảy.
"Đoàng, đoàng, đoàng..." Tiếng súng không ngớt khiến trên thân đám lang đạo trên thân dính cả trăm lỗ thủng, nhưng bọn chúng chưa kịp kêu lên vì đau đớn thì đã bị biến thành tượng băng.
Từng luồng sát khí như nước biển xông vào đan điền của Thế Hoa, khiến tinh thể màu đỏ vốn đỏ nay đã có tia huyết sắc nguy hiểm.
4 Thế Hoa cứ như vậy mà tiêu diệt hết 500 đầu lang đạo không một tên trốn thoát khiến cả hang động cùng vùng xung quanh bị xộc lên mùi máu tươi tanh nồng, nhưng tuyệt nhiên không có một đầu Hồn Thú nào dám tới đây, bởi bọn chúng cảm nhận được sát cơ ngập trời.
"Grừ..." Phong Linh Bái nhìn trước mặt 4 đầu y đúc nhau thân ảnh mà gầm gừ, nó biết bản thân mình đã không con đường lui, đám lang đạo mà nó bỏ công xây dựng đã biến mất.
Thế Hoa lúc này cũng không nương tay, thu hồi phân thân xong thì một mũi mâu giết chết Phong Linh Bái.
Thế Hoa cũng không để ý bốc lên Hồn Hoàn mà mang theo tâm tình phức tạp mà nặng nề bước chân đi đến chỗ của đám người bị lang đạo trói lại.
Ở đây có tổng cộng 23 người, độ tuổi dao động từ 12 đến 50 tuổi, ánh mắt của mỗi người khi thấy Thế Hoa đều là vô hồn như vậy, linh hồn cùng cơ thể của họ đã bị vấy bẩn.
Thế Hoa vốn muốn nói gì nhưng khi thấy ánh mắt đã chẳng thiết tha gì cuộc đời kia kia thì lại ngậm miệng, thở dài một hơi sau đó dùng Tinh Thần Lực khiến tất cả bọn họ hôn mê sâu.
Từng người từng người một được hắn đem ra khỏi hang động, xếp thành một hàng dài ngay ngắn.
"Tiểu Đào tỷ, ngươi có ở đó sao?" Thế Hoa nhìn về phía hư không mà mở miệng hỏi.
"Thiếu gia, ta ở đây." Mã Tiểu Đào xuất hiện, ánh mắt có chút không nỡ lòng nhìn về Thế Hoa.
Trong mắt nàng thì Thế Hoa cũng chỉ là một cái 7 tuổi nam hài, như thế này đả kích quá tàn nhẫn.
"Ngươi giúp ta hoả thiêu bọn họ đi thôi." Thế Hoa cho nàng một ánh mắt yên tâm sau đó nói.
Khi hắn nhìn về 23 người ở đây thì vẫn có chút quặn lòng, nhưng hắn biết sống với bọn họ mà nói thì chẳng khác địa ngục là bao, cái chết mới là thứ khiến tâm linh của bọn họ an lành.
"Tuân mệnh." Mã Tiểu Đào cung kính hành lễ, sau đó dùng phượng hoả mà thiêu đốt đám người.
"Tách, tách..." Phượng hoả màu đỏ hoà vào trong những người kia, 23 ánh lửa đỏ sáng ngời như đang thanh tẩy linh hồn của họ, tiếng tách tách của muội lửa như tiếng cười của khổ nhân khi được giải thoát.
Phượng hoả thiêu rụi xác của bọn họ rất nhanh, một lúc sau cuối cùng chỉ còn lại những đốm lửa tan biến trong không trung, cũng như thể hiện những gì cuối cùng của bọn họ nay đã biến mất khỏi thế gian.
"Phiền ngươi xử lý ở phía sau giúp ta." Thế Hoa nhìn vào đã tan biến đám người thẫn thờ một chút, sau đó mới nở nụ cười nói với Mã Tiểu Đào.
Mã Tiểu Đào gật đầu, hoả phượng thiêu đốt toàn bộ máu thịt của lang đạo, hang động bây giờ vẫn giữ nguyên, cây cỏ xung quanh vẫn giữ nguyên, chỉ là không còn một tà ác sinh vật nào sinh sống ở đây.
Thế Hoa nhìn trống rỗng hang động, nhưng vẫn hắn cảm nhận được dư vị không nói nên lời.
"Tiểu Đào tỷ, tại sao ngươi lại chừa mấy cái tai lại a?" Thế Hoa nhìn thấy mấy cái tai của lang đạo thì hơi khó hiểu nhìn về Mã Tiểu Đào.
"Thiếu gia còn nói, ngươi quên cách ngươi báo cáo nhiệm vụ rồi sao?" Mã Tiểu Đào bĩu môi nói.
"Ngạch...ha ha, cảm ơn ngươi, Tiểu Đào tỷ!" Thế Hoa nghe vậy mới nhớ, bản thân phải thu thập vật chứng chứng minh bản thân đã hoàn thành nhiệm vụ.
Mà với đám lang đạo này thì các lỗ tai là minh chứng rõ ràng nhất, dù sao tai của bọn chúng vẫn có chút khác với tai của Tật Phong Ma Lang.
Nếu đốt hết rồi mà về tổng bộ kêu là đã tiêu diệt đám lang đạo xong hết thì tuy Hưu Tư đám người sẽ không nói gì, nhưng vẫn có người không phục.
Mã Tiểu Đào thấy hắn tâm tình đã tốt hơn nhiều thì cũng an tâm, yên lặng biến mất.
Mà Thế Hoa thấy thế cũng thu thập cảm xúc lại, thu thập tai của bọn lang đạo xong thì trở về lại Vũ Hồn Thành.