Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, khu vực trung tâm, viền của Sinh Mệnh Chi Hồ.

Bây giờ đang là mùa đông, nhưng Sinh Mệnh Chi Hồ như thể không hề bị ngoại lực ảnh hưởng mà vẫn duy trì nhiệt độ ở mức độ ổn định, làm cho mặt hồ này không thể bị đóng băng.

Ở trung tâm hồ lúc này là một cái trụ lớn, hoặc phải nói là một thân rắn cực kỳ khổng lồ đang đứng vuông góc với mặt nước, thân rắn như cổ thụ thô to phải 4 người ôm mới hết, bên trên là lân phiến hình quạt có màu xanh lam pha đen, mặc dù không hữu lực như vảy rồng nhưng cũng mang lại một loại mỹ cảm về thị giác rất tốt.

Nhìn lên chút nữa liền có thể thấy phía đầu của "cái trụ" này là một cái đầu trâu cực kỳ lớn, đang đem đôi mắt màu vàng to bằng cái đèn lồng nhìn về phía khu vực ngoại vi, cái trán của nó lúc này đang chau lại, rõ ràng là có điều lo nghĩ.

"Đại Minh, có chuyện gì sao?"

Một giọng nói non nớt truyền ra, mà nguồn gốc là tiểu nữ hài đang đứng tại trên đầu trâu này.

Dáng người của nàng vẫn còn nhỏ nhắn, mái tóc của nàng được kết thành đuôi bọ cạp có độ dài ngang mông, gương mặt vẫn còn có chút mập mạp trắng hồng như thể một quả đào mọng nước vừa chín tới. Hai chiếc tai thỏ ngẫu nhiên dao động trên đầu kết hợp với một bộ quần áo màu hồng cùng với phụ kiện hình cà rốt càng làm cho sự đáng yêu cùng hoạt bát vốn có của nàng tăng lên gấp bội lần, khiến người ta hận không thể nào đem vào tay nhào nặn.

Hai kẻ này không ai khác chính là 10 vạn năm Thiên Thanh Ngưu Mãng - Đại Minh cùng Nhu Cốt Mị Thỏ đã hoá hình - Tiểu Vũ.

Đại Minh nghe Tiểu Vũ hỏi thăm thì trầm giọng đáp lại.

"Tiểu Vũ tỷ, ngươi không để ý thấy thời gian mấy chục năm gần đây 10 vạn năm Hồn Thú biến mất đi rất nhiều sao? Đầu tiên là Huyễn Huyết Dạ Thiền cùng Tử Vong Chu Hoàng ở Ám Ma Sâm Lâm, sau đó là vụ việc của Lam Ngân Hoàng, tiếp theo là Thái Dương Thần Điểu ở Chúc Thiên sơn mạch, cuối cùng gần đây nhất là Ám Hắc Huyễn Ma Ưng cùng Giải Trĩ ở Hắc Minh Cốc."

"Rõ ràng là nhân loại Hồn Sư hiện tại đang săn lùng 10 vạn năm Hồn Thú, a di bây giờ tu vi Hồn Đấu La ta không nói, nhưng ngươi bây giờ liền Vũ Hồn cũng chưa thức tỉnh, khí tức của Hồn Thú chưa được nồng đậm, một khi ra ngoài kia mà bị phát hiện thì kết quả... Haizzzz, ta không dám nghĩ đến."

Đại Minh nói đến đây thì không khỏi hiện lên lo nghĩ, cách đây gần 20 năm hắn cùng Nhị Minh được Yêu Linh - xếp hạng mười trong Thập Đại Hung Thú triệu kiến, nói hiện tại Đấu La Đại Lục đang có biến động lớn, yêu cầu bọn hắn cảnh giác với mọi biến động đang xảy ra, không nên vọng động va chạm với nhân loại.

Đại Minh nghe vậy cũng biết mọi chuyện không đơn giản, bởi các Hung Thú trong khu hạch tâm thường xuyên ngủ đông trường kỳ, cho dù mấy cái 10 vạn năm Hồn Thú chết cũng chưa chắc nổi dậy, vậy mà lại triệu kiến hắn.

Cái này cũng là lý do càng làm hắn lo lắng cho tình trạng của của hai mẫu nữ Nhu Cốt Mị Thỏ.

Nếu như hai bọn họ ở đây thì còn còn có hắn cùng Nhị Minh còn có thể liên thủ bảo vệ, nhưng hai người bọn họ muốn tu luyện thì phải liên tục tiếp xúc với nhân loại mới có thể tăng tiến tu vi.

Nhưng hiện tại thế giới ngoài kia nguy hiểm quá nhiều, đối với hoá hình Hồn Thú chưa vào giai đoạn thành thục mà nói chính là tìm chết.

Hai sự đối lập này lúc nào cũng làm Đại Minh cực kỳ phiền não, đối với cái này cũng là đau đầu không thôi.

Tiểu Vũ nghe được tâm tình của Đại Minh thì gương mặt non nớt cũng hiện lên chút lo nghĩ. Đại Minh nói kỳ thực cũng không sai, khoảng thời gian này kỳ thực không phải là khoảng thời gian lý tưởng để ra thế giới bên ngoài.

Nhưng huyết mạch của Nhu Cốt Mị Thỏ các nàng không cường đại như Thiên Thanh Ngưu Mãng hay Thái Thản Cự Viên, nên phần lớn đều chết dưới thiên kiếp.

Giống như lúc trước mẫu thân từng cùng phụ thân của nàng sinh nàng ra thì cùng lứa còn có 4 người nữa, chính nàng là người được sinh cuối cùng. Cứ nghĩ sẽ sống cùng nhau đến cuối đời, nhưng cuối cùng cũng chỉ còn có nàng là có thể sống sót đến tận bây giờ, mà vượt qua 10 vạn năm thiên kiếp cũng là do trải qua một hồi tạo hoá.

Nhưng mà may mắn nhất thời cũng không phải là may mắn cả đời, lần thiên kiếp Hung Thú tiếp theo sắp đến gần, nàng cùng mẫu thân chắc chắn không thể nào đột phá được, nên chỉ có thể chọn cách hoá hình, tìm kiếm con đường thành Thần bất tử bất diệt trong truyền thuyết kia.

Đây cũng coi như là một hồi đánh cược, tìm phú quý trong nguy hiểm.

Bản thân Đại Minh cũng biết chuyện này, nên mới không thể nào cản được việc hai mẫu nữ bọn họ hoá hình.

Đơn giản là không có lý do, cũng không có cách giải quyết, chỉ có thể bất lực nhìn mọi chuyện xảy ra.

Tiểu Vũ cũng cảm nhận được bầu không khí trầm trọng, liền hoạt bát nói.

"Đại Minh, ngươi cũng đừng lo. Ta cùng mẫu thân lựa chọn chỗ sinh hoạt cũng là nơi khỉ ho cò gáy ít người qua lại, mà cũng chỉ có Hồn Sư có tu vi Hồn Đấu La trở lên mới có thể cảm nhận được khí tức Hồn Thú của ta. Mà ngươi cũng biết những nhân loại này không phú thì quý, sẽ không thể nào đến những nơi như vậy."

"Hơn nữa mẫu thân cũng sắp đột phá Phong Hào Đấu La, muốn bảo hộ ta còn không phải quá dễ dàng đi."

"Còn đám Hồn Thú kia, Huyễn Huyết Dạ Thiền, Tử Vong Chu Hoàng cùng Ám Hắc Huyễn Ma Ưng, bọn hắn đã ăn biết bao nhiêu là tiểu thỏ thỏ, có kẻ nào mà không đáng chết sao?Hồn Sư nhân loại giết chúng cũng là giúp Tiểu Vũ tỷ hả giận, suy cho cùng cũng là được lợi không phải sao?"

Đại Minh cũng biết nội dung này có chút nặng nề, cũng liền thuận theo Tiểu Vũ mà nói.

"Tiểu Vũ tỷ ngươi nói đúng, bọn chúng cũng là đáng chết, là ta nghĩ quá nhiều rồi."

"Mùa này là mùa của Phỉ Thuý Hà Thủ Ô, chúng ta tới thu hoạch một ít để cho ngươi cùng a di ăn trưa."

"Được rồi, đi thôi." Tiểu Vũ nghe vậy thì như trút được gánh nặng, đem cánh tay của mình hướng về phía trước, một bộ tiên phong xung trận.

"Được, vậy bám chắc vào." Thiên Thanh Ngư Mãng nói xong thì liền trườn về phía một mảnh rừng, sau đó là tiếng gà bay chó chạy khắp Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.

...

Mà lúc này ở Cực Bắc Chi Địa, khu hạch tâm.

Ở trong một hang động nhỏ, có một nữ tử xinh đẹp đang ngồi xếp bằng trên một chiếc giường làm bằng băng mà tu luyện.

Nàng có một mái tóc dài trắng như tuyết, thân thể yêu kiều hoàn mỹ không tì vết, toàn thân trên dưới chỉ mang một bộ quần áo màu trắng đơn sơ không có một mảnh trang sức nhưng vẫn lộ ra sự tuyệt sắc sang trọng.

Nàng như như một bông hoa tuyết duy nhất giữa thiên địa, xuất trần thoát tục, mỹ lệ vô ngần, ngạo tuyết khi sương.

Bỗng nhiên mí mắt nàng khẽ giật, mở ra đôi mắt xanh lam trong suốt của mình.

Đó là một đôi mắt cực kỳ băng lãnh nhưng cũng không kém thần thông thấu sự đời, phảng phất có thể nhìn thấu được vạn vật trên thế gian, nhưng nếu nhìn thật kỹ thì giấu tận sâu bên trong đó là sự cô độc cùng tịch mịch vô tận không người nào có thể cảm nhận được.

Thân ảnh của nàng ngay lập tức biến mất, sau đó liền xuất hiện ở giữa một cánh đồng tuyết.

"Băng Băng, ngươi cũng cảm nhận được sao?"

Một nữ tử khác sánh vai với nàng, dùng giọng điệu nghiêm túc mà trả lời.

"Ân, một đầu 9 vạn năm cùng một đầu 10 vạn năm Hồn Thú, còn có hai nhân loại, tu vi lần lượt là Hồn Tông cùng Cực Hạn Đấu La."

Nữ nhân này mang một bộ quần áo màu xanh lá, dáng người xinh đẹp thuộc loại nhỏ nhắn, so với Tuyết Đề thì nhiều hơn một phần lãnh diễm, thiếu đi một phần cao ngạo. Làn da của nàng giống trắng tinh như tuyết, hơn nữa còn mang một loại trong suốt, dưới làn da có thể cảm nhận được bích quang đang lưu chuyển.

Đôi mắt màu vàng trong suốt như hổ phách, bên trong còn nội uyển bá đạo chi khí. Kết hợp với chiếc đuôi bọ cạp sau lưng làm cho người ta có cảm giác diễm áp quần phương.

Hai nhân loại có thể xuất hiện tại khu hạch tâm của Cực Bắc Băng Nguyên thì đã liền nói lên thân phận của cả hai không đơn giản.

Cực Bắc Tam Đại Thiên Vương đứng đệ nhất, Tuyết Đế - bản thể Băng Thiên Tuyết Nữ, tu vi 79 vạn 9999 năm.

Cực Bắc Tam Đại Thiên Vương đứng đệ nhị, Băng Đế - bản thể Băng Bích Đế Hoàng Hạt, tu vi 49 vạn 9999 năm.

Mà hai người xuất hiện ở đây là do phát hiện một vài luồng khí tức đáng ngờ đang tiến tới khu vực trung tâm.

Băng Đế nói tiếp.

"Bọn chúng không che dấu khí tức của mình, nhưng những khí tức này cũng rất bình hoà, giống như là muốn gặp chúng ta, cũng không giống như là đến khiêu chiến."

Cái này cũng rất giống 10 vạn năm Hồn Thú ở Cực Bắc Băng Nguyên khi muốn gặp bọn họ thì khí tức toả ra cũng rất hài hoà, chứ không phải phô thiên cái địa.

Tuyết Đế mặc dù nghe vậy nhưng khí thế vẫn rất băng lãnh, mặt không biểu tình, chỉ nói một câu.

"Băng Băng, chuẩn bị tinh thần chiến đấu."

Băng Đế gật đầu.

Những điều ở trên dù sao cũng chỉ áp dụng trên cũng chỉ nằm ở phạm vi Hồn Thú, hơn nữa là những Hồn Thú có chiến lực yếu hơn nàng cùng Tuyết Đế.

Mà nhân loại tính tình âm hiểm xảo trá, đây đã nằm trong nhận thức của rất nhiều Hồn Thú. Cũng không phải là không có khả năng đối phương chỉ là làm giả thiện chí để làm các nàng buông bỏ cảnh giác, hơn nữa đối phương còn có Cực Hạn Đấu La, các nàng cũng không thể nào lơ là cảnh giác.

Còn về hai Hồn Thú kia, dựa vào khí tức cũng không phải là Hồn Thú ở nơi này, cũng tránh không được việc liên thủ với nhân loại trấn sát các nàng.

Việc này trong Hồn Thú Giới cũng không phải không có.

Giống như Tà Nhãn Bạo Quân Đế ở Nhật Nguyệt Đại Lục cũng đã hợp tác với Thánh Linh Giáo cho bọn hắn xây dựng căn cứ tại Tà Ma Sâm Lâm, đổi lại là cách mỗi một đoạn thời gian thì Thánh Linh Giáo sẽ đem thiên tài địa bảo cung phụng cho nó.

Âm dương cân bằng, thiện ác đồng hiện.

Chỉ cần là sinh vật có cảm xúc thì đều cảm nhận được thất tình lục dục, nên ở một điểm nào đó bọn chúng cũng giống như nhân loại, không phải kẻ nào cũng thiện lượng, mà tà ác âm hiểm cũng có rất nhiều.

"Chúng ta có cần gọi A Thái sao?" Băng Đế hỏi Tuyết Đế.

A Thái là Thái Thản Tuyết Ma Vương tộc trưởng, cách đây không lâu đã vượt qua thiên kiếp tấn thăng thành Hung Thú.

Mặc dù chiến lực của nó so với Băng Đế cùng Tuyết Đế cách biệt khá nhiều, nhưng dưới trướng lại có đến 7 tên Thái Thản Tuyết Ma Vương có tu vi 10 vạn năm, kết hợp với tu vi đã đạt đến 20 vạn năm nên cũng thuận lý thành chương đem nó xếp hạng ba trong Cực Bắc Tam Đại Thiên Vương.

Ánh mắt của Tuyết Đế vẫn cứng ngắc như cũ, không lộ ra một tia dao động, không do dự mà ngay lập tức lắc đầu.

"Nội thương của A Thái vẫn chưa hồi phục hẳn nên sức mạnh của nó chưa ổn định, không nên cho nó xuất đầu lộ diện."

"Thêm nữa cách đây không từng có một Cực Hạn Đấu La đến đây săn giết một tay sai dưới trướng của A Thái làm Hồn Hoàn, mà bây giờ bên đối phương cũng có một Cực Hạn Đấu La. Không nói hai người này là một, nhưng chắc chắn cũng sẽ quen biết nhau."

"Đến lúc đó với bản tính của A Thái thì chắc chắn là sẽ lỗ mãng xông lên, đến lúc đó hắn không chết thì cũng bị phế đi, đến lúc đó thì tổng chiến lực của Cực Bắc Chi Địa sẽ giảm xuống đáng kể, tổn thất nặng nề như vậy thật sự thì không đáng."

Cực Bắc Chi Địa là nơi sản sinh ra Tuyết Đế, cũng là nơi nàng sinh sống từ lúc chưa khải mở linh trí đến khi cường đại như bây giờ.

Tuyết Đế kể từ lúc được sinh ra đến bây giờ đều độc cô lai vãng, không cảm nhận được sự ấm áp của gia đình hay bằng hữu, chỉ có sự cô độc, dẫn đến tính cách cũng trở nên băng lãnh.

Nhưng băng lãnh không có nghĩa là nàng vô tâm, trái lại nàng đối với Cực Bắc Chi Địa lại có một loại gắn kết cực kỳ chặt chẽ, nên thân là người đứng đầu nơi này, nàng chắc chắn sẽ tính toán những gì tốt nhất cho Cực Bắc Chi Địa.

Có thể nói Cực Bắc Chi Địa trở thành cấm khu của nhân loại thì không thể không nhắc đến công sức của Tuyết Đế.

Băng Đế ở bên ngoài gật đầu, nhưng trong lòng thì không khỏi có một chút hả hê.

A Thái sau khi đột phá cảnh giới Hung Thú thì từng có đối với Tuyết Đế cầu ái, kết quả không cần suy nghĩ cũng biết, Tuyết Đế tất nhiên từ chối. Nhưng A Thái như cái đuôi không thể nào tách ra nổi, ngày đêm làm phiền Tuyết Đế, cuối cùng khiến Tuyết Đế không thể khống chế được cảm xúc mà đánh cho A Thái một trận nhừ tử.

A Thái lúc đó ngoại trừ phần đầu ra thì toàn bộ bộ phận còn lại đều bị đánh nát bấy, ước chừng phải mất một nghìn năm thì mới hồi phục hoàn toàn.

Mặc dù bây giờ A Thái đã gần như hồi phục hoàn toàn, nhưng chắc chắn sẽ không dám cầu ái Tuyết Đế một lần nữa.

Băng Đế thân là người yêu thích Tuyết Đế đối với kết quả này cực kỳ hài lòng, xem như là loại đi được một đối thủ.

Không để ý đến Băng Đế đang suy nghĩ miên man, một bên khác, Tuyết Đế lúc này vang vọng thanh âm.

"Đây là khu hạch tâm của Cực Bắc Băng Nguyên, là lãnh địa của Tam Đại Cực Bắc Thiên Vương chúng ta, các ngươi những kẻ ngoại lai này sao lại tới đây?"

Thanh âm của nàng cực kỳ băng hàn, khiến cho người nghe được một hồi tâm thần run rẩy.

Mà ở một phía khác, Thế Hoa đang nhẹ nhàng di chuyển vào khu vực sâu bỗng nghe được âm thanh này thì không khỏi cảm khái.

"Ngữ khí này đúng thật là lạnh lẽo a, liền Đông nhi tỷ khi làm Giáo Hoàng cũng không băng hàn đến tận tâm can như vậy."

Sở dĩ bọn hắn tới đây cũng là vì Thanh Ngọc Điểu.

Vấn đề của Thanh Ngọc Điểu nhất tộc tương đối đơn giản, bản thân cơ thể của bọn chúng không có khả năng giữ lại cho mình quá nhiều Không Gian nguyên tố, nhưng thiên phú huyết mạch lại khiến cho cơ thể liên tục hấp thụ loại nguyên tố này ở môi trường xung quanh.

Cái này dẫn đến kết cục của 10 vạn năm Thanh Ngọc Điểu giống như quả bóng chứa lượng không khí vượt mức quy định, cơ thể không thể nào chống được lực lượng cường đại của Không Gian chi lực dẫn đến năng lượng băng kết, toàn thân hoá ngọc, mệnh vẫn thân vong.

Mà Thuỷ Long Vương sẽ truyền một lượng nhỏ Thần Lực cùng lĩnh ngộ của mình về Không Gian nguyên tố cho Thanh Ngọc Điểu, Thần Lực sẽ đóng vai trò cải thiện huyết mạch cùng ôn dưỡng cơ thể, còn lĩnh ngộ sẽ giúp Thanh Ngọc Điểu có hiểu biết sâu hơn về Không Gian chi lực, tương lai có thể dễ dàng khống chế lực lượng của bản thân, tránh việc ăn no bể bụng.

Chỉ là quá trình này có một tác dụng phụ là sẽ khiến Thanh Ngọc Điểu ngủ đông, mà thời gian cũng tương đối dài, nhanh thì vài năm, dài thì vài thập kỷ. Nếu là lúc trước còn có Âm Dương Hỗn Độn Điểu chăm sóc bảo vệ, nhưng bây giờ nó muốn trở thành Hồn Linh của Thế Hoa, nên cách này là bất khả thi.

Nên sau khi Thế Hoa suy đi tính lại thì cũng chỉ có nơi này là tốt nhất.

Thứ nhất, để Thanh Ngọc Điểu di chuyển từ Cực Bắc Chi Địa tới Lạc Nhật Sâm Lâm hay Tinh Đấu Đại Sâm Lâm hung hiểm quá lớn, khí tức của 9 vạn năm Hồn Thú ở ngoài lãnh địa của con người sẽ dẫn đến phiền phức không đáng có. Dù sao Thanh Ngọc Điểu cũng không có khả năng ẩn mình giống như Tầm Bảo Thú hay Thiên Mộng Băng Tằm.

Mặc dù Thế Hoa cũng có thể nhờ Y Lai Khắc Tư che giấu khí tức của Thanh Ngọc Điểu nhưng hai khu vực rừng rậm kia cũng thường xuyên có Hồn Sư lui tới, vì vậy sẽ tránh không được một số tin đồn gây hại.

Thứ hai, nơi này so với Tinh Đấu Đại Sâm Lâm an toàn hơn nhiều, ít nhất tại thời điểm này ít có Hồn Sư nào dám vào tận sâu bên trong khu hạch tâm của Cực Bắc Băng Nguyên để săn lùng Hồn Thú, thời tiết khắc nghiệt cùng nguy hiểm rình rập xung quanh khiến cho nơi này trở thành một nơi hoàn toàn tách biệt với khu vực bên ngoài, trở thành một nơi cực kỳ an toàn cho Thanh Ngọc Điểu.

Mà bây giờ bọn họ muốn gặp Băng Tuyết Nhị Đế là để nhờ bọn họ tạm thời ra mặt bảo hộ cho Thanh Ngọc Điểu, tránh trở thành mục tiêu săn lùng của các 10 vạn năm Hồn Thú khác ở đây. Băng Tuyết Nhị Đế cũng được xem là Cực Bắc chi chủ, Hồn Thú ở đây đều xem nàng là đế hoàng của nơi này, nên tiếng nói cũng có sự ảnh hưởng rất lớn.

Lúc này Âm Dương Hỗn Độn Điểu cũng đem âm thanh truyền lại.

"Tại hạ là Âm Dương, trực thuộc Âm Dương Hỗn Độn Điểu nhất tộc. Bọn ta tới đây là muốn gặp mặt hai vị Thiên Vương Băng Tuyết Nhị Đế là có chuyện muốn cầu kiến."

----------------------------------------------------------

Thập Đại Hung Thú (xếp hạng theo niên hạn cùng thực lực)

Đệ nhất, Thú Thần - Đế Thiên, bản thể Kim Nhãn Hắc Long Vương (tu vi 82 vạn năm, thực lực: 99 cấp - Bán Thần (dưới điều kiện sử dụng Long Thần Trảo)).

Đệ nhị, Tà Đế - Tà Nhãn Bạo Quân Chúa Tể, bản thể Tàn Nhãn Bạo Quân (tu vi 80 vạn năm, thực lực 99 cấp Cực Hạn Đấu La)

Đệ tam, Tuyết Đế, bản thể Băng Thiên Tuyết Nữ (tu vi 69 vạn 9999 năm, thực lực: 97 cấp đến 99 cấp (dưới điều kiện ở trong Cực Bắc Băng Nguyên)).

Đệ tứ, Bích Cơ, bản thể Phỉ Thuý Thiên Nga (tu vi 57 vạn năm, thực lực: Không có sức chiến đấu nhưng là khả năng trị liệu là tối cường, phỏng đoán thực lực: 98 cấp)

Đệ ngũ, Vạn Yêu Vương, bản thể Yêu Nhãn Ma Thụ (tu vi 52 vạn năm, khống chế 1/3 diện tích của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, thực lực: 98 cấp)

Đệ lục, Sâm Lâm Huỷ Diệt Giả - Hùng Quân, bản thể Ám Kim Khủng Trảo Hùng (tu vi 46 vạn năm, thực lực: 98 cấp, thực lực cao hơn Vạn Yêu Vương nhưng phạm vi tác chiến không bằng nên xếp đệ lục).

Đệ thất, Băng Đế, bản thể Băng Bích Đế Hoàng Hạt (tu vi 39 vạn 9999 năm, thực lực: 97 cấp)

Đệ bát, Xích Vương, bản thể Tam Đầu Xích Ma Ngao (tu vi 29 vạn năm, thực lực: 97 cấp)

Đệ cửu, Ma Hậu - Tử Cơ, bản thể Địa Ngục Ma Long Vương (biến dị của Thâm Uyên Ma Long), tu vi 28 vạn năm, thực lực: 96 cấp)

Đệ thập, Yêu Linh, bản thể Bách Mục Quỷ Thụ (một bản thể khác trẻ hơn của Vạn Yêu Vương, tu vi 24 vạn năm, thực lực: 96 cấp) (cái này ta tự bịa, đừng hỏi vì sao không có trong nguyên tác)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play