Vừa bước vào phòng họp của tổ chuyên án, chúng tôi đã nghe tiếng ồn ĩ phát ra từ Sở Cảnh sát. Nghe kỹ thì thấy có người đang kêu oan. Không cần nghĩ cũng biết bốn người đánh mạt chược đã bị tóm cổ về đồn.
Chúng tôi lên thẳng phòng của đội hình sự, bước vào phòng vật chứng. Bác sĩ Dương đang gắp viên gạch trong túi nilon đựng vật chứng ra.
Mặt không dính máu và hai cạnh của viên gạch đã bị hun đen, đó là do Lâm Đào hun đen để hiện dấu vân tay khi giám định. Ở mặt bị hun đen thấp thoáng ẩn hiện mấy dấu vân tay.
Dấu tay rất nhỏ, tuy không thể nhìn thấy vân tay nhưng vẫn có thể nhìn thấy các vết đốt ngón tay, ở mặt cạnh của viên gạch có vệt khá nhỏ, có lẽ là dấu ngón tay cái, song chưa đến nửa đốt, cạnh còn lại có ba dấu vân tay, lần lượt là ngón cái, ngón giữa và ngón đeo nhẫn, mỗi ngón tay chỉ lưu lại nửa đốt là cùng.
“Lạ thật! Cậu đã suy nghĩ về vấn đề này chưa?” Tôi quay sang hỏi Lâm Đào, “Thông thường khi chúng ta cầm gạch thì phải lưu lại một đốt rưỡi đến hai đốt ngón tay trên viên gạch, nhưng dấu vết ngón tay này mảnh quá, mà chỉ lưu lại nửa đốt. Dùng đầu ngón tay mà cầm gạch chẳng phải bất tiện lắm sao?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT