Ngồi trên xe trở về nhà xác, lời của bác sĩ Tề cứ vảng vất trong đầu tôi. Đúng thế, hiện trường điều tra tại mộ cổ khiến tư duy của tôi định hình thiên kiến, thiên kiến đó chi phối tôi, làm tôi không để ý đến hiện tượng khác thường rất rõ ràng này. Vì niên đại cách đây đã quá lâu nên đa số quần áo của các thi thể trong mộ cổ đều bị mục nát phong hóa rồi tan biến hoàn toàn. Nhưng cỗ tử thi hẳn chưa tử vong bao lâu này phải có quần áo trên người mới đúng chứ? Vì sao cô ta lại lõa thể nhỉ?

Trong nhà xác, một cỗ xác khô được đặt trên bàn giải phẫu.

Cỗ xác khô đó nom như thể đang mặc bộ quần áo kẻ ca rô, khắp người vằn vệt những đường kẻ giao nhau rất mảnh nhưng đều tăm tắp và có quy luật. Chúng tôi biết đây là hiện tượng “cơ thể người dệt vải”. Khi thi thể bị mất nước một cách quá nhanh, các tổ chức mềm liền co rút lại do mất nước, đặc biệt khi phần da của thi thể trở nên rất mỏng thì các mô cơ cũng theo đó mà mỏng đi, từ đó khiến bề mặt da có ngoại quan giống như mảnh vải dệt.

Lần đầu tiên Lâm Đào nhìn thấy hiện tượng “cơ thể người dệt vải” nên cậu ta tò mò đeo găng tay vào và sờ bề mặt da: “Thú vị thật! Tôi thấy lúc mới đến chúng ta không chú ý đến chi tiết thi thể này lõa thể, biểu bì giống tấm vải dệt và con ngươi đυ.c lờ như cá chết là cũng có nguyên do của nó đấy. Tấm da này nom chẳng khác nào bộ quần áo làm bằng vải thô khoác lên cơ thể người chết.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play