Buổi sáng sớm đó, khi công chuẩn bị nhảy tường vào thì bị thụ, thân là cán bộ hội học sinh, đương lúc tuần tra học sinh đi trễ bắt gặp.

Công nửa người đã vắt vẻo trong trường, nửa phần mông còn lại thì ở bên kia bờ rào. Thụ liền đứng ở dưới chân tường ngửa đầu nhìn công, hai người mắt to trừng mắt nhỏ.

Một hồi lâu sau, công mới thấy thụ mở sổ ghi chép trong tay ra, sợ tới mức nhảy dựng lên, từ trong trường nhảy luôn ngoài, cũng quên mất đứt việc muộn hay không muộn.

Công ngày đó buổi sáng rốt cuộc vẫn đến trễ, nhưng là không có gặp lại thụ, cũng không có bị ghi tên, chủ nhiệm lớp liền buông tha cậu.

Công còn đang hưởng thụ may mắn. chẳng ngờ đến giữa trưa, hội học sinh kiểm tra bài tập thể thao bảo vệ mắt lại gặp thụ.

Công lập tức cúi đầu, nghiêm túc thực hành, cả hai tay đều che ở trên mặt, nhắm hai mắt, một bộ ta nhìn không thấy hắn hắn liền nhìn không thấy ta.

“ Bạn học này, cậu động tác làm sai hết rồi.” thanh âm thụ ở bên cạnh vang vang.

“Nga, nga.” Công vội vàng thay đổi động tác.

“Vẫn là sai sao, là…”


Vì thế, công đùng đùng bốc khói, ngẩng đầu tính toán chất vấn, kết quả thấy được vẻ mặt cười như không cười tỉnh bơ của thụ, sực nhớ tới chuyện buổi sáng đến trễ nhảy tường bị bắt, ngọn lửa này bởi vì chột dạ mà ỉu xìu.

Thụ vỗ vỗ bả vai công liền đi rồi, nửa điểm cũng không nhắc việc đi trễ ấy.

Công bởi một ngày này, kéo dài thấp thỏm âu lo trong lòng. Đợi mấy ngày sau trường học thông báo danh sách học sinh đi trễ không có cậu, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Cái tên kia cũng không tồi, công nhủ thầm.

Hỏi về công á hả? Cậu tuổi còn nhỏ, lại là ngọc do trai già sinh, cho nên mặc dù chỉ là gia đình bình thường, cha mẹ cũng dốc hết toàn lực chăm sóc và cưng chiều cậu, học đến cấp 2 rồi vẫn duy trì tâm tính tiểu hài tử.

Gương mặt cậu tròn tròn, nhéo thịt thịt đều có thể lấp đầy toàn bộ hổ khẩu, hơn nữa tính cách ngây thơ lãng mạn, mọi người đều đem cậu trở thành một tiểu đệ đệ, thường thường véo véo mặt cậu chọc chọc cậu.

Đặc biệt là nữ sinh, vô cùng có thiện cảm với khuôn mặt búng bính thịt kia, đồng chí ngồi cùng bàn chính là thí dụ điển hình, vừa tan học liền phải véo một chút.

Hôm nay nghỉ giữa giờ, gương mặt công bị xoa nắn hồi lâu, cảm giác thịt thịt đều sắp bái bái cậu mà đi rồi.

Thụ đứng ở ngoài cửa, kêu tên đồng chí cùng bàn một tiếng, nói hội học sinh có việc cần bảo cô đi qua.

Đồng chí cùng bàn lúc này mới lưu luyến không rời buông tay.

Công bĩu môi xoa xoa mặt mình, trước mắt bỗng thấy một bóng râm che phủ.

Thụ đứng trước công, hạ tay cậu xuống, dùng tay của bản thân bưng lấy, mềm nhẹ vuốt vuốt.

Công là người rất sảng khoái, cho rằng thụ cũng muốn sờ sờ khuôn mặt trẻ con đáng yêu của cậu, cứ thế hào phóng mà cho người ta sờ.

Nhưng không biết sao thụ sờ sờ quá thoải mái đi, cậu nhắm mắt không để ý ngủ quên mất.

Sau khi xác thật cậu ngủ say rồi, thụ đặt cậu ngay ngắn trên bàn học, trên người còn khoác thêm cái áo đồng phục không thuộc về cậu.

Sau đó nữa, học bá lớp 1 khối khoa học tự nhiên chuyển tới lớp 11 khối khoa học tự nhiên. Mọi người cảm thán: Đây là vì trên không có chỗ leo nữa nên tụt xuống tìm niềm vui phải không????

Công nhìn đồng chí cùng bàn của mình biến thành thụ, cảm thấy hắn đầu óc không bình thường, rõ ràng đang ở lớp tốt nhất khối khoa học tự nhiên, mắc mớ gì lại chuyển tới lớp kém cỏi nhất khối.

Khả năng chắc bệnh cũng không nhẹ.

- -------------------

Bệnh tương tư, bệnh nguy kịch rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play