Mỗi lần gặp mặt người đàn ông này, tôi đều tức giận muốn chết, vì sao người bị bệnh không phải là Lãnh Thiên Ngạo mà là Lãnh Triết Lăng!!
Tôi đang tức giận, thì chợt cảm giác được có một cỗ khí lạnh lẽo đánh tới từ phía sau lưng, tôi quay đầu lại nhìn, suýt nữa bị hù doạ mà ngã xuống đất, "Sư tổ, sao người lại tới đây? ”
Sư tổ là quỷ sai, chẳng lẽ bởi vì lúc trước tôi ở âm giới đã không cẩn thận động chạm vào điều cấm kỵ gì rồi ư?
"Đã nói ngươi không thể làm tẩu âm nhân, ngươi lại muốn đi, đây là cố ý đối nghịch với ta sao?" Sư tổ nói xong ngồi xuống chiếc ghế mà Lãnh Thiên Ngạo đã ngồi lúc nãy.
Tôi vội vàng quỳ xuống trước mặt sư tổ, "Đệ tử không dám, đệ tử chỉ là..."
"Chỉ là cái gì? Chỉ là cảm thấy làm tẩu âm nhân rất dễ dàng, đúng không?" Sư tổ nói xong vung tay lên, đột nhiên có một con chó đen khổng lồ từ chỗ cửa âm nhảy ra, con chó đó há miệng to như chậu máu, bộ dáng dữ tợn giống như quái vật từ trong địa ngục bò ra.
Trong lòng tôi kinh hãi, chẳng lẽ đây là con chó đen nhỏ mà tôi đã để lạc mất ư?
"Sư tổ..."
"Hôm nay nếu như không phải ta ra tay cứu ngươi, ngươi cho rằng ngươi còn có thể sống sót trở về sao? Không tuân thủ quy củ của tẩu âm nhân, một ngày nào đó ngươi sẽ một đi không trở lại!" Sư tổ nói xong làm xích sắt trong tay chấn động.
Xích sắt đứt đoạn, con chó đen lớn giống như sói đói vồ về phía tôi, tôi làm theo bản năng là dùng tay che mắt, sau đó, chỉ nghe thấy một tiếng kêu thảm thiết, con chó lớn dưới roi của sư tổ bị xé thành hai nửa, té trên mặt đất để lại một bãi máu đen lớn.
"Nếu như ngươi còn muốn làm tẩu âm nhân, vậy cút trở về xem lại ghi chép mà ta để lại! Thời gian tới, sẽ không có ai giúp ngươi! ”
Nói xong, thân hình của sư tổ vừa nhoáng lên đã biến mất ở trong cửa lớn của âm giới.
Cả người tôi thở phào nhẹ nhõm, sư tổ này thật sự rất dọa người.
Hơn nữa lúc trước ở âm giới xảy ra một số tình huống nhỏ làm tôi sợ không nhẹ, tôi vội vàng thu dọn đồ đạc rồi từ cửa sổ nhảy ra ngoài.
Trở lại nhà của sư phụ, tôi liền tự nhốt mình ở trong phòng, cẩn thận nghiên cứu sổ tay của sư tổ.
Cha mẹ tôi vẫn còn ở một nơi nào đó trong âm giới nên mặc kệ âm giới có gian nan, hiểm trở như thế nào, cũng không ngăn cản được quyết tâm của tôi là muốn trở thành tẩu âm nhân.
Sau khi đọc hết cẩm nang của sư tổ, tôi mới phát hiện mình quá nhỏ bé, tôi còn biết thêm tẩu âm nhân nhất định phải có nền móng pháp thuật mạnh, nên tôi vẫn phải đi theo sư phụ để bắt đầu tu luyện.
Mỗi khi tôi muốn cố gắng chăm chỉ, thì luôn luôn có việc thứ hai sẽ phá vỡ kế hoạch của tôi.
Nhìn cuộc gọi từ Tần Hải Yến, tôi cực kỳ miễn cưỡng nhận máy, "Hôm nay Lãnh Triết Lăng kết hôn sao cậu không đến?”
"Tớ đi làm gì? Lãnh Thiên Ngạo hứa với tớ sẽ cứu Lãnh Triết Lăng, tớ không cần đi.”
"Thế anh ta nói cứu là bám lên người Lãnh Triết Lăng à? Cậu nhanh chóng tới đây nhìn xem đi, hiện tại Lãnh Triết Lăng hoàn toàn biến thành một người khác, cậu mau đến xem có phải là Lãnh Thiên Ngạo hay không!" Tần Hải Yến kích động nói, nhưng điện thoại lại bị ai đó cướp đi.
"Bà xã à, sao em còn chưa tới, hôn lễ sắp bắt đầu rồi." Nói xong, trực tiếp cúp điện thoại.
Tôi choáng váng, đó đúng là giọng của Lãnh Triết Lăng, nhưng cái giọng điệu này, là của Lãnh Thiên Ngạo mà!
Tôi vội vàng báo lại cho sư phụ biết, sau đó ngay cả xe cũng không gọi, trực tiếp dùng kỹ năng của thi quỷ nhanh chóng xuyên qua các tòa nhà trong thành phố, rất nhanh đã đến khách sạn nổi tiếng nhất thuộc xí nghiệp của nhà họ Lãnh.
Ở đằng xa, tôi có thể thấy trước cửa khách sạn trang trí rất nhiều bóng bay đủ màu sắc, còn có hơn mười vệ sĩ mặc âu phục màu đen đang đứng ở đó, e là Lãnh Thiên Dực đề phòng tôi đến quấy rối.
Tôi không muốn dây dưa với mấy người không quan trọng này nên từ cửa sổ đi thẳng vào yến tiệc trên lầu hai của khách sạn.
Phòng yến tiệc trên lầu hai vô cùng lớn, trên bàn là cơm Tây, nào là rượu vang đỏ, bò bít tết, ở trên đỉnh đầu là đèn chùm cực lớn chiếu sáng, giống như là đang cử hành tiệc rượu vậy, người có danh tiếng, uy tín trong giới kinh doanh và chính trị đều đến, một đám phục vụ bưng rượu vang đỏ đi lại trong dòng người chào hỏi.
Người chủ trì trên khán đài đang nói lời mở đầu, tôi thở phào nhẹ nhõm ở trong phòng, xem ra vẫn còn kịp.
Lúc tôi đang chuẩn bị phát điên vì tìm không thấy Tần Hải Yến thì một người từ phía sau bịt kín miệng tôi lại.
"Đừng nhúc nhích, nếu lộn xộn tôi sẽ nói cô câu dẫn ( = quyến rũ) tôi."
Giọng nói này, là Lãnh Triết Lăng!
Không không, hiện tại phải gọi là Lãnh Thiên Ngạo mới đúng, người mà nói ra những lời vô sỉ như vậy, ngoại trừ Lãnh Thiên Ngạo, thì còn người nào nói được như thế đâu?
Tôi thức thời gật đầu, chờ sau khi anh ta đưa tôi đến căn phòng chuẩn bị ở sau hậu trường, tôi mới phát hiện không chỉ có Tần Hải Yến, mà ngay cả Liễu Sương Sương cũng té xỉu ở chỗ này.
"Anh đã làm gì hai người họ?" Tôi vội vàng chạy tới đỡ Tần Hải Yến dậy, vỗ vỗ vào mặt cậu ấy nhưng cậu ấy không có phản ứng.
"Không làm gì cả, chỉ hy vọng trong hôn lễ của chúng ta không bị người khác quấy rầy."
Anh ta nói xong, ném chiếc váy cưới qua phủ lên đầu tôi, tôi tức giận kéo váy cưới xuống, "Lãnh Thiên Ngạo rốt cuộc anh muốn làm gì, nhờ anh đi cứu Lãnh Triết Lăng, anh lại cứu như thế này à? Anh mau rời khỏi cơ thể của Lãnh Triết Lăng ngay cho tôi!”
"Anh ta đã chết."
"Anh nói gì?" Tôi đứng dậy không thể tin được, chiếc váy cưới ở trong tay liền rơi xuống đất.
"Vào đêm hôm qua, anh ta lựa chọn kết thúc mạng sống của mình và tặng cơ thể này cho tôi." Vẻ mặt của Lãnh Thiên Ngạo rất nghiêm túc, nhìn dáng vẻ này không giống như đang nói giỡn
Lúc con người sắp chết có thể nhìn thấy quỷ hồn, Lãnh Thiên Ngạo nói không phải là không có căn cứ, trong lòng tôi đột nhiên có loại dự cảm không lành.
"Tôi chỉ là nói sự thật mà thôi, nói cô có âm mưu với cơ thể của anh ta, mà những việc cô làm đều là vì tôi, cho nên anh ta chủ động tặng cơ thể cho tôi." Lãnh Thiên Ngạo vừa nói vừa đi về phía tôi, muốn ôm tôi, lại bị tôi đẩy ra.
Thoáng chốc, nước mắt của tôi liền rơi xuống, tôi cắn chặt môi, trong lòng cảm thấy vô cùng oan ức, rõ ràng tôi không có nghĩ như vậy, nếu Lãnh Triết Lăng tin những lời Lãnh Thiên Ngạo nói thì sẽ đau lòng biết bao nhiêu?
Không được, tôi ngay lập tức phải đi xuống âm giới gặp quỷ hồn của anh ta, phải nói rõ với anh ta.
Tôi cũng không quan tâm Tần Hải Yến, liền xoay người muốn chạy, không ngờ tới là bị Lãnh Thiên Ngạo nắm lấy cổ tay, ngang ngược mạnh mẽ ôm tôi vào lòng anh ta, lần đầu tiên, cái ôm của anh ta có hơi ấm, nhưng cả người tôi lại cảm thấy lạnh lẽo.
"Buông tôi ra, tôi phải đi tìm Lãnh Triết Lăng!"
"Cô không cần phải đi, anh ta bảo tôi chuyển lời cho cô, nói là chỉ cần cơ thể ở lại bên cạnh cô cũng tốt, để tôi dùng cơ thể này thay anh ta bảo vệ cô." Hai tay của anh ôm chặt tôi, cằm đặt trên vai tôi, anh ta nói ở bên tai tôi, giọng điệu rất dịu dàng, giống như đang nói những lời âu yếm, ái muội (= mờ ám, mập mờ).
Nhưng làm sao tôi có thể chấp nhận kết quả này?
Anh ta rõ ràng đã nói sẽ giúp tôi ngăn cản Liễu Sương Sương cướp đoạt cơ thể của Triết Lăng, nhưng tại sao phải dùng đến cách này, vậy anh ta có khác gì với Liễu Sương Sương đâu?
Tôi giơ tay lên lau nước mắt trên mặt, xoay người nhìn Lãnh Thiên Ngạo, "Đồ lừa đảo này, trả lại cơ thể cho Triết Lăng, anh không xứng!”
Không ngờ là tôi vừa nói dứt lời, sắc mặt của Lãnh Thiên Ngạo từ dịu dàng đột nhiên trở nên hung ác, nham hiểm và méo mó, sau đó anh ta giáng xuống một cái tát lên má tôi, đánh mạnh đến nỗi làm trước mắt tôi hiện lên toàn sao xẹt (sao rơi).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT