Nhìn cái hộp bị mở ra, nội tâm của tôi cũng từng chút một bị sụp đổ đi, nhịn không được liền đè cái hộp lại một phen, "Sư phụ à, tôi có thể không học thuật hàng đầu này, có được không?"
Sau khi bị sư phụ nhìn chằm chằm một cách nghiêm khắc thì tôi không còn cách nào khác đành rút tay trở về.
Sau khi cái hộp được mở ra, tôi thấy bên trong có đặt mấy quyển sổ tay, còn có một số chai lọ nho nhỏ, trong lọ trong suốt có nuôi một số trùng độc mà tôi chưa từng thấy qua bao giờ, chỉ nhìn như vậy thôi mà đã làm cho người ta sởn tóc gáy rồi.
Tôi cảm thấy dù là tôi có học hết, thì đời này của tôi cũng không có lá gan để mà sử dụng loại tà thuật như thế này.
Long Bà cầm sổ tay đưa đến trước mặt tôi: "Cô đọc được chữ Thái không?”
"Tôi chỉ biết một ít." Tôi biết những con số và các từ thông dụng hay sử dụng, nhưng những chữ hơi lạ thì…
"Không sao, trước tiên tôi dạy phương pháp cho cô, sau này muốn dùng thì cô đối chiếu với bản ghi chép cơ bản là có thể hiểu, hơn nữa chúng ta chỉ học tập nguyên lý của nó, không đến thời điểm mấu chốt thì tuyệt đối không thể vận dụng." Long Bà nói xong mở sổ tay ghi chép ra bắt đầu giảng dạy cho tôi.
"Dạ, tôi nhất định ghi nhớ trong lòng."
Trước kia tôi cảm thấy thuật hàng đầu rất là tà ác, làm cho người ta bị trúng chiêu trong vô thức.
Phương pháp hàng đầu được sử dụng phổ biến nhất là "Dược Hàng", chính là đem một ít trùng độc hoặc độc chất của nó bỏ vào cho người ta ăn, giống như loại hàng đầu trên người tôi, loại hàng đầu này khiến người ta bị bệnh hoặc là chết luôn.
Nhưng chỉ cần biết công thức về độc chất dùng để hạ hàng là có thể giải hàng, cho nên bí quyết của hàng đầu loại này là nằm ở công thức pha thuốc, có một số người ra tay độc ác, thậm chí còn thêm mấy chục hay hơn trăm loại chất độc vào, hạ hàng kiểu như thế thì không ai có thể giải được.
Cao hơn 'Dược Hàng' một bậc chính là 'Phi Hàng', loại 'Phi Hàng' gồm "Kính hàng" và "Động vật hàng".
Chính là hàng đầu sư(1) lợi dụng phù chú, bản thân hạ xuống, để cho đầu mình có thể rời khỏi thân bay đi, hoặc là linh hồn xuất khiếu bám vào trên người động vật, đến bên người bị hạ hàng.
1, Hàng đầu sư: Pháp sư hạ hàng đầu.
Ngoài ra còn có 'quỷ tướng' phiền phức nhất cũng là khó khăn nhất, thật ra thì nó không khác gì với thuật ngự quỷ cả, chính là phái quỷ hồn đi hại người, điểm khác nhau có lẽ là, hàng đầu sư nuôi 'quỷ tướng' thì ngày đêm phải cho quỷ hút máu người sống, biến quỷ đó thành quỷ lệ, như vậy cho dù gặp phải pháp sư bình thường thì người đó cũng không làm được gì nó.
Thế nhưng loại quỷ tướng này vẫn có nhược điểm là, sau khi dưỡng quỷ làm cho nó lớn mạnh quá mức thì rất dễ bị nó khống chế ngược lại, giống như kiếm củi ba năm thiêu trong một giờ[2]
[2] Kiếm củi ba năm thiêu trong một giờ: Chỉ một phút dại dột mà làm tiêu tan công lao chắt chiu, tích luỹ nhiều năm; chỉ một sai sót nhỏ mà dẫn đến hậu quả nghiêm trọng, tổn thất nặng nề. Cũng có ý giống như câu: “Khôn ba năm dại một giờ."
Tôi tỉ mỉ lắng nghe, lại càng ngày càng cảm thấy đạo pháp trong thiên hạ đều có điểm giống nhau, hàng đầu này có không ít chỗ giống với pháp thuật Mao Sơn của chúng tôi, điểm bất đồng duy nhất, chính là, hàng đầu làm cho người ta cảm giác nó tàn nhẫn và tà môn hơn thôi.
"Sao rồi, cô đã hiểu rõ chưa? Trong sổ tay của sư phụ có các loại thủ pháp, thao tác cụ thể để hạ hàng đầu, chỉ là nó có niên đại lâu đời, hàng đầu mà Hắc Hàng Sư sử dụng ở hiện tại ngày càng tinh vi và phức tạp hơn, nên muốn làm một hàng đầu sư xuất sắc, chỉ học những thứ trong sổ tay này là không đủ.”
"Sư phụ, tôi đã rõ, từ từ rồi sẽ tiến bộ, đồ đệ nhất định sẽ cẩn thận nghiên cứu nó."
Tôi tiếp nhận quyển sổ tay xong rồi nửa đùa nửa thật nói, "Trên người tôi vẫn còn hàng đầu, đúng lúc có thể lấy mình ra làm thí nghiệm.”
"Trên người cô trúng hàng từ trùng độc thuộc trong nhóm Dược Hàng, có lẽ vào lúc cô không cẩn thận đã để độc trùng chui vào miệng, nhưng không biết nó là loại độc gì, nếu cô có thể cởi bỏ hàng đầu trên người mình thì sau này sẽ không có hàng đầu nào có thể làm khó cô cả."
"Ha ha."
Ngoại trừ hai loại này, sư phụ còn truyền thụ lại cho tôi một ít bí thuật Thái Lan khác, cảm giác duy nhất của tôi vẫn là tà môn, quá tà môn.
So sánh với pháp thuật chính thống, chính nghĩa của thuật Mao Sơn chúng ta, thì pháp thuật Thái Lan cơ bản đều là kiếm tẩu thiên phong[3], chỉ cần không chú ý một chút là có thể làm cho một con người trở thành người rất độc ác.
[3] Kiếm tẩu thiên phong: Không theo thói thường, tìm một biện pháp mới, khác với trước kia để giải quyết vấn đề, để thắng lợi nhờ vào bất ngờ.
Thời gian cùng sư phụ học pháp thuật trôi qua rất nhanh, đảo mắt một cái mà sắc trời bên ngoài đã tối, sư phụ nhìn đồng hồ trên tường, sau đó bắt đầu thu dọn đồ đạc, "Thời gian hẹn là mười giờ, sắp đến lúc rồi, có thể xuất phát."
"Xuất phát đi đâu ạ?"
"Thuật sĩ bình thường quyết đấu đều sẽ đến núi Bình Dương, cách chỗ chúng ta không đến mười ki lô mét, cô biết lái xe không?" Long Bà tùy tiện cầm theo một ít pháp khí, sau đó cùng tôi rời khỏi cửa.
Sau khi ra khỏi cửa, bà ấy trịnh trọng đem chìa khóa phòng giao vào tay tôi, "Đợi lát nữa cô không cần ra mặt, nếu sư phụ tôi bất hạnh chết, cô hãy nhanh chóng chạy về nơi này, A Tán sẽ không dám đến nơi này làm loạn.”
"Sư phụ, sao thầy có thể nói như vậy, tôi làm sao có thể vụng trộm trốn tránh chứ, thầy đây là xem thường tôi rồi!"
"Sư phụ không phải xem thường cô, như cô đã từng nói, giữ lại núi xanh không sợ không có củi đốt, cô là hy vọng của sư phụ, tiểu quỷ ở trong phòng này vẫn cần cô chăm sóc, nên ngàn lần vạn lần đừng có xảy ra chuyện."
"Tôi…."
Tôi còn muốn nói nhưng tiếc thay là sư phụ đã xoay người rời đi, nên tôi vội vàng đi lái xe để đuổi kịp.
Dọc theo đường đi sư phụ cũng không cho phép tôi nói mấy thứ linh tinh như đi theo bà, trong lòng tôi tràn đầy cảm kích, nhưng cũng áy náy, nếu hôm nay sư phụ thực sự xảy ra chuyện, thì cả đời này của tôi cũng sẽ không tha thứ cho mình.”
Cho nên, tôi vụng trộm ở trong lòng hạ quyết tâm, đợi lát nữa sẽ lặng lẽ đi theo phía sau bà ấy, có chuyện gì cũng thuận tiện ứng phó.
Nhưng sư phụ hình như nhìn thấu được suy nghĩ của tôi, cố ý để tôi lái xe vào con đường nhỏ, không thể nào tiến lên phía trước nữa, lúc này bà ấy mới mở cửa xe, xuống xe, "Cô ở đây chờ tôi, bà già tôi một mình đi gặp ông ta, nếu đến mười hai giờ mà tôi còn chưa về, vậy thì cô về nhà ngay, đừng chờ tôi!"
"Sư phụ, để tôi đi cùng bà đi!" Tôi vừa mới mở cửa xe đã bị sư phụ xoay người đóng sầm một tiếng, còn dán một tờ bùa ở trên cửa xe, tôi mở thế nào cũng không mở được.
Bà ấy còn để lại một con quỷ sai dịch ở bên ngoài xe để trông chừng tôi, con quỷ đó vô cùng cao lớn, bộ dáng hung hãn giống như quỷ đầu trâu mặt ngựa ở âm tào địa phủ, đây chắc là quỷ tướng mà sư phụ nuôi dưỡng để dùng.
Mắt thấy bóng người thấp bé của sư phụ biến mất trong rừng rậm, thì tôi vội vàng gọi con quỷ sai dịch của sư phụ tới đây, "Này, anh nhanh chóng đuổi theo sư phụ tôi đi, nơi này không cần anh canh giữ đâu, tôi sẽ không đuổi theo.”
Con quỷ sai dịch kia chỉ nhìn tôi một cái, rồi làm như không nghe thấy liền quay mặt đi, cái tên này, đúng là nghe lời thật!
Không còn cách nào khác, tôi đành phải xoay người từ ghế lái phụ xuống xe, tôi vừa xuống xe anh ta liền chặn trước mặt tôi, thân hình cao lớn đó làm cho người ta cảm thấy sợ hãi, tôi cũng nhịn không được nuốt nước bọt, "Sư phụ hiện tại có thể đang gặp nguy hiểm, tôi…tôi đi hỗ trợ, nếu như mày còn ngăn cản tôi, tôi sẽ không khách sáo với anh đâu!"
"Cô không thể đi, chủ nhân đã phân phó, cho dù tôi chết cũng phải ngăn cô lại!" Anh ta nói xong thì toàn thân tản ra lệ khí, vây lấy tôi và cả xe.
"Chết tiệt, anh bị ngốc à, mau thu lại lệ khí trên người của anh ngay đi, nếu bị A Tán phát hiện, nói không chừng hai chúng ta là người bị khử trước đó."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT